Lục Bắc Đình sau khi nghe xong câu chuyện này vẫn giữ im lặng, quân cờ trong tay bị anh nắm chặt đến mức khớp ngón tay hơi trắng bệch. Một lúc lâu sau, anh mới khàn khàn lên tiếng xác nhận: “Cô gái này… là mẹ của Nguyệt Nguyệt?”
Ông cụ nặng nề nhắm mắt lại rồi từ từ gật đầu.
Cô gái là mẹ của Nam Tê Nguyệt, còn người đàn ông khiến cô gái yêu từ cái nhìn đầu tiên là một đạo sĩ, cũng là bố của Nam Tê Nguyệt.
Cô gái để trả thù vị đạo sĩ này đã gửi đứa con đến trước cửa đạo quán của anh ta, nói với anh ta rằng, đứa bé là con ruột của anh ta, sống chết thế nào tùy anh ta xử lý.
Đạo sĩ tự biết tội lỗi nặng nề nên đã sám hối và thề sẽ không xuống núi nữa. Vốn định cho đứa bé đi nhưng cuối cùng không nỡ.
Anh ta quen cô gái ở nước ngoài, chỉ biết tên tiếng Anh của cô là Nancy, còn về gia đình cô thì anh ta không biết gì cả.
Nhiều năm sau, khi đứa bé dần lớn lên, anh ta mới nhận ra mình không thể tiếp tục giữ đứa bé này trên núi.
Thế là anh ta đã mất vài năm tím kiếm, sau đó cuối cùng cũng tìm ra cô gái đến từ nhà họ Khương, liền nhờ người báo tin cho nhà họ Khương, để người nhà họ Khương lên núi đón Nam Tê Nguyệt vừa qua sinh nhật 10 tuổi về nhà.
“Bắc Đình, nói nhiều như vậy, vừa để cháu hiểu thêm về Nguyệt Nguyệt, vừa muốn nói với cháu rằng, con bé không thể chịu thêm bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-hon-anh-trang-dinh-hien/2888359/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.