Triệu Phổ ôm Công Tôn trở về phòng, thật cẩn thận đặt y lên giường, Tiểu Tứ Tử chạy chậm theo vào, Triệu Phổ nhẹ tay ôm bé lên đặt vào bên cạnh Công Tôn, sau đó tới cửa phân phó Tử Ảnh —— đi chuẩn bị vài món bổ dưỡng cho Công Tôn, để khi y tỉnh lại thì ăn.
Mà lúc này, Giả Ảnh vội vội vàng vàng chạy tới, nói, “Vương gia, nguy rồi!”
Triệu Phổ giật mình, hỏi, “Sao vậy?”
“Hoàng Thái phi không biết từ chỗ nào biết ngươi đã trở về.” Giả Ảnh nhỏ giọng nói, “Bà ấy vừa mới chạy tới Khai Phong đòi người, nói muốn xem ngươi bị cái gì làm cho mê mẩn, về nhà thì lại tới Khai Phong trước, không chịu quay về Vương phủ một chuyến.”
Triệu Phổ nghe được thì rụt cổ lại, nói, “Nương a.” Nhấc chân bỏ chạy, không quên quay đầu lại dặn, “Nè, trông chừng thư ngốc kia! Tỉnh lại thì bắt hắn ăn vài thứ, đừng quên!”
“Dạ.” Tử Ảnh và Giả Ảnh gật đầu.
Nhìn theo bóng lưng chạy đến Khai Phong phủ nhanh như chớp của Triệu Phổ, Giả Ảnh vuốt cằm trầm mặc một lát, đột nhiên nói, “Sau này ta muốn sinh một đứa con gái.”
“Hả?” Tử Ảnh mờ mịt nhìn hắn.
“Sinh con trai thì bất hiếu!” Giả Ảnh nhếch nhếch khóe miệng, “Con gái rất tốt.”
“Hả?” Tử Ảnh ngẩng mặt có chút phiền muộn nói, “Ta còn mong ngươi sinh một đứa giống Tiểu Tứ Tử cho ta chơi mà.”
Giả Ảnh xem thường liếc một cái, vỗ vỗ hắn, “Yên tâm đi, Tiểu Tứ Tử sớm muộn gì cũng là tiểu Vương gia của chúng ta.”
“Có thật không?” Tử Ảnh mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-long-tuy-nguyet/1597999/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.