Công Tôn nói vài câu làm cho Nhật giáo giáo chúng nổi giận lôi đình, muốn cùng y tỷ thí một phen, Công Tôn không thể đánh nhau, thối lui sang một bên, Triệu Phổ và Tử Ảnh tiến lên, hai bên động thủ…
Nhật giáo giáo chúng này làm sao có khả năng đánh thắng bọn Triệu Phổ? Vài ba chiêu đã bị đánh cho mặt mũi bầm dập, che mặt bỏ chạy. Sau đó, ba người cứ làm theo cách đó, lại giả trang thành Nhật giáo đi khiêu khích Càn giáo, giả trang Khôn giáo khiêu khích Nguyệt giáo, gây hấn một trận, trong vòng một ngày đánh nhau vài lần, Công Tôn thì lại lưu manh tới nghiện, mà nhìn lại Nhật Nguyệt Càn Khôn giáo nguyên bản thuận hòa, đã loạn như một nồi cháo, đánh tới khó giải quyết.
Lần này, không quá nửa ngày, Nhật giáo tìm Nguyệt giáo báo thù, Càn giáo tìm Khôn giáo lấy mạng… Nguyên bản Nhật Nguyệt Càn Khôn giáo một lòng một dạ khiêu khích các giáo phái khác, đã trở thành loạn đấu trong chính giáo phái của bọn chúng, đánh cho long trời lở đất.
Mà kẻ gây loạn là Triệu Phổ và Công Tôn, thì rửa sạch tương trên mặt, thay xiêm y sạch sẽ ung dung tản bộ trên đường phố, cùng các võ lâm nhân sĩ khác xem náo nhiệt.
.
Đợi đến khi hai người về tới Khai Phong, thì trời đã tối.
Vào nha môn, hai người nhìn thấy Triển Chiêu đứng trong sân ngây người. Hắn một tay cầm ngọc bội, hướng về ánh trăng soi soi, híp mắt nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt mờ mịt.
Công Tôn và Triệu Phổ liếc mắt nhìn nhau, cũng đi tới,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-long-tuy-nguyet/1598071/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.