Bạch Ngọc Đường theo Trần Ban Ban cùng với hai hắc y nhân phía sau ông, đi qua hành lang thật dài, hướng đến hậu cung.
Mắt thấy phía trước đèn đuốc huy hoàng, hai hắc y nhân bèn liếc nhìn nhau, thả người nhảy tới, một tên xuất hiện trước mắt Trần Ban Ban, một tên chặn phía sau.
“A…” Trần Ban Ban còn chưa kịp lên tiếng, hắc y nhân phía sau đã bịt miệng ông lại, tên kia nâng khay rượu, kéo lão đầu vào trong ngõ nhỏ tối om.
Trần Ban Ban cực kỳ hoảng sợ, một hắc y nhân đẩy ông ngã xuống đất, chủy thủ trong tay gác sau gáy ông uy hiếp, “Đừng nhúc nhích, nếu không coi chừng cái mạng của lão.”
“Các ngươi là ai?” Trần Ban Ban dù sao cũng đã từng trải, vừa thấy bọn hắc y nhân này không có thiện ý, liền tính toán nên tận lực kéo dài thời gian, đợi cứu binh tới.
“Triệu Trinh ở phòng nào?” Một hắc y nhân trong đó hỏi Trần Ban Ban.
Trần Ban Ban mở to hai mắt, tâm nói, xong! Quả nhiên tới hành thích hoàng thượng, vội nói, “Lớn mật a… Không được gọi thẳng tên họ của hoàng thượng.”
“Tên thái giám chết bầm, ít làm trò!” Hắc y nhân nọ cầm chủy thủ kề sát Trần Ban Ban, “Nói!”
“Ta chết cũng không nói, đám loạn thần tặc tử các ngươi… Ngô.” Thanh âm của Trần Ban Ban càng lúc càng lớn, hắc y nhân nọ vội vàng đẩy ông, Trần Ban Ban lảo đảo một cái rồi ngã xuống, cố gắng bò tới vài bước hô to, “Có thích..” Còn chưa kịp dứt lời, một hắc y nhân liền che miệng ông lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-long-tuy-nguyet/1598076/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.