Edit: Thỏ
====================
Phi vụ hỏi ý kiến "chuyên gia" đã thất bại thảm hại. Tô Ôn nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết xin lỗi Thẩm Mục kiểu gì, ủ rũ cả mặt mày.
Lâm Phong Đình nói một câu khiến cậu tỉnh ngộ: "Không phải cậu muốn tặng quà cho anh Thẩm à? Sao không viết một bức thư nói rõ tâm ý, kẹp vào đó là xong."
Mắt Tô Ôn sáng rực: Ờ nhỉ? Sao không nghĩ ra ta?
Hơn nữa cậu đã mua xong sách cho anh Mục rồi. Bây giờ chỉ thiếu một bức thư bày tỏ tình cảm với anh.
Tiếng chuông vừa vang lên, Tô Ôn ba chân bốn cẳng đeo cặp chạy về nhà. Lý Chí Hiên đứng ngoài cửa lớp đợi Đình Đình, bị cậu làm cho giật mình, hét lớn theo bóng lưng xa dần của thiếu niên. "Đi đâu gấp thế? Sợ muộn giờ đầu thai hả?"
Tô Ôn không phải đi đầu thai, mà là đi kiếm cơ hội để Thẩm Mục tha thứ cho mình. Điều này còn quan trọng hơn cả việc đầu thai.
Tuy nhiên, chưa ra khỏi cổng trường đã bị chặn lại, lần này là Châu Nam Chi. Nữ sinh gọi Tô Ôn lại, nhưng khi cậu đi qua thì lại chẳng nói gì.
Tô Ôn sốt ruột, nhưng từ nhỏ được dạy phải lịch sự với các bạn nữ nên kiên nhẫn đứng đợi cô.
Sau ba phút im lặng, Nam Chi ngượng ngùng lấy một tờ A4 trong cặp, đưa cho Tô Ôn.
Cô bối rối giải thích: "Hừ, không phải tớ giúp cậu đâu, chỉ là vừa vẽ xong bức này, lại không biết để đâu nên mới ném cho cậu. Với lại, tớ chưa tính xong chuyện của chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-khanh-kiem/2195231/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.