Edit: Thỏ
================
Mặc dù Tô Ôn đã bao che giúp Thẩm Mục, điều này không có nghĩa cậu đồng ý với việc hắn đi làm thêm ở quán nướng — tan làm quá muộn, lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao?
Nhưng Thẩm Mục là người nói một là một, hai là hai, đã quyết thì không ai thay đổi được. Tô Ôn khuyên không xong, đành phải chờ Thẩm Mục ra khỏi nhà. Hai mươi phút sau lén cầm chìa khóa đi theo, tới giờ tan làm lại lén lút theo hắn về nhà.
Tô Ôn không giỏi nhớ đường. Dù đã đi cùng Thẩm Mục đến quán nướng một lần, nhưng đến lượt tự đi, cậu chỉ nhớ lờ mờ vài ngã rẽ. Lần đầu tiên, cậu còn suýt chút nữa thì bị lạc.
Thiếu niên đang cố nhớ lại, chợt nghe có người hỏi: "Sao bây không vào quán tìm anh trai?"
Tô Ôn giật mình, ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu là: "Tiêu rồi, bị anh Mục phát hiện rồi." Đến khi cậu nhìn rõ người nói, trái tim treo lơ lửng mới bình tĩnh lại.
Đó là bà chủ quán nướng, từng gặp Tô Ôn vài lần nên có chút ấn tượng về cậu.
Bà là một phụ nữ điển hình của vùng Đông Bắc. Dáng người cao to, eo đeo một cái ví đựng tiền. Giọng nói lớn, rất giống mẹ Tô. Cậu sợ người lạ, không dám trả lời.
Bà chủ tưởng Tô Ôn ngại, liền hào phóng kéo cậu đi: "Nào, để bác dẫn cháu đi gặp anh!"
Thẩm Mục không bao giờ cho phép Tô Ôn ra ngoài một mình sau sáu giờ tối. Nếu để anh biết chuyện này thì sẽ thế nào đây?!
Tô Ôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-khanh-kiem/2195272/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.