Edit: Thỏ
Từ chương này hai anh em đều đã lên cấp 2 cấp 3, cũng thân thiết hơn nên Thỏ sẽ đổi xưng hô nhé. Anh Mục là "tao – mày" còn em Ôn vẫn "anh – em" nha.
================
Đối với Tô Ôn, mùa đông năm đó đã xảy ra hai sự kiện lớn: một là công xưởng của ba mẹ đang có khả năng bị thu mua; việc còn lại là Thẩm Mục đã đạt điểm tuyệt đối hai môn khi thi cuối kỳ.
Chuyện đầu với một đứa nít ranh như Tô Ôn chỉ cảm giác bầu không khí trong nhà nặng nề hơn. Hôm nào cậu cũng phải dè dặt nhìn sắc mặt hai người lớn. Chỉ có chuyện tiếp sau mới khiến thiếu niên thật sự ngạc nhiên.
Tô Ôn lăn lộn trên giường. Trong lớp, đến bạn học giỏi nhất, luôn được thầy cô yêu quý cũng chỉ được điểm tối đa cho một môn. Học sinh bình bình như Tô Ôn phải học ngày học đêm mới có thể duy trì điểm trung bình ba môn chính trên 90 điểm. Thẩm Mục thi được điểm cao như vậy chắc chắn là đứng nhất lớp rồi, không không, có khi là nhất khối luôn ý.
Nghĩ đến đây, Tô Ôn bỗng cảm thấy tự hào hết sức, như thể vừa tìm ra được báu vật hiếm có, không nhịn được lăn lộn vài vòng trên giường làm phát ra tiếng kẽo kẹt.
Nghe tiếng gỗ phát ra, Tô Ôn lập tức nằm im, ngoan ngoãn duỗi thẳng người. Qua một lần tới thăm nhà Thẩm Mục, cậu mới biết hóa ra phòng hai người chỉ cách nhau một bức tường mỏng.
Thỉnh thoảng, nhóc con lỡ làm ầm quá còn bị Thẩm Mục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-khanh-kiem/2195279/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.