Cảm giác lo sợ chột dạ khiến Nguyên Gia Dật không còn nghĩ đến việc chất vấn Bạc Thận Ngôn tại sao lại động vào máy tính của cậu, chỉ nghĩ xem nên giải thích chuyện này thế nào, nghĩ tới nghĩ lui một lúc, cũng không có cách nào biện hộ cho hành vi sai lầm của mình, yên lặng cúi đầu.
"Thực sự xin lỗi, Bạc tiên sinh."
"Là Phùng...Là do lãnh đạo của bệnh viện cung cấp chi phí cho cậu làm thực nghiệm?"
Nguyên Gia Dật không nghe rõ đoạn đầu tiên hắn nói gì, chỉ nhìn hắn một cái rồi lại cúi xuống, gật gật đầu.
Thật ra là do Thịnh Giang Hà, hơn nữa cho dù cậu có viết bao nhiêu đi chăng nữa cũng không nhận được bất cứ đồng tiền công nào.
Sau khi tốt nghiệp đại học Hoa Trung, Nguyên Gia Dật vốn định làm bác sĩ tại một bệnh viện bình thường, chủ yếu là chăm sóc Nguyên Diểu, nhưng chính Thịnh Giang Hà đã bắt ép Nguyên Diểu về thành phố Bắc rồi cầm tù, ép cậu trở thành cái bịch máu di động cho Thịnh Lan.
Cho tới tận bây giờ cậu vẫn không biết mẹ mình đang điều trị ở bệnh viện nào, điểm trí mạng này khiến Nguyên Gia Dật phải răm rắp nghe lời Thịnh Giang Hà, viết mấy bài luận văn SCI bình thường cho đám con cháu nhà có tiền. Cứ như vậy, hợp đồng làm ăn của Thịnh gia ngày càng nhiều, tập đoàn của Thịnh gia cũng mở rộng hơn.
Nghe Bạc Thận Ngôn hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/1072056/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.