Trái tim Nguyên Gia Dật như ngừng đập một nhịp, sau đó nó lại tiếp tục bơm máu điên cuồng.
Mặc kệ mọi thứ.
Lông mi cậu run run, dùng sức ôm lấy vòng eo rắn chắc của Bạc Thận Ngôn, cách mấy lớp quần áo chạm vào cơ bắp cường tráng của hắn, không nhịn được ôm càng chặt.
Bạc Thận Ngôn kéo khẩu trang của hai người xuống dưới cằm, gỡ bỏ thứ duy nhất ngăn cản hắn chạm vào môi Nguyên Gia Dật, cuối cùng đã được hôn đôi môi nhỏ xinh kia.
Đôi môi nhỏ bị kỹ xảo vụng về của hắn trêu chọc đến đau ngứa, dường như muốn trầy da chảy máu đến nơi.
"Ưm..." Nguyên Gia Dật hơi đau kêu lên, chậm rãi mở mắt, hàng lông mi khẽ lướt qua múi Bạc Thận Ngôn, tay nhẹ đấm vào lưng hắn, "Bạc tiên sinh..."
Khi nói chuyện, cậu vẫn đang ngậm môi dưới của Bạc Thận Ngôn, adrenalin* đang điên cuồng tràn ra trong người như nhấn chìm cậu vào mây mù, Nguyên Gia Dật bình thường không dám nói, không dám yêu cầu, giờ đây đều đang dũng cảm biểu hiện ra.
*Adrenalin: là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn.
Từng tiếng lẩm bẩm không rõ như vậy lại càng khiến người khác điên cuồng lún sâu.
Ngón tay đang giữ gáy Nguyên Gia Dật của Bạc Thận Ngôn hơi cong lại, ngón áp út nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/1072123/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.