Vưu Khả Ý gần như vội vội vàng vàng cầm áo khoác ngoài khoác lên người, sau đó lao ra cửa chính, chợt ý thức được mình còn mang dép, vì vậy vội vàng mở cửa trở về đổi giày, thuận tay cầm chìa khóa đặt ở trên tủ giày. Sau khi đóng cửa một lần nữa, bỗng nhiên lại phát hiện quên mang ví tiền, xoay người định mở cửa. . . . . . Hỏng bét, lại quên chìa khóa ở trên tủ giày.
Bất đắc dĩ, cô hoang mang nhấn chuông cửa, không biết bao nhiêu lần, rốt cuộc chờ đến khi Lục Đồng ngái ngủ mờ mịt mở cửa thay cô.
Lục Đồng nhìn tóc cô rối bời, còn không biết dây thần kinh nào có vấn đề mới có thể tiện tay lấy ra áo khoác màu đỏ thêm quần màu xanh lá cây từ trong tủ quần áo, dừng một chút, thò đầu tìm tòi trên trán cô, "Tạo hình này. . . . . . Là muốn đi bệnh viện nhân dân số 3?"
Bệnh viện nhân dân số là bệnh viện tâm thần của thành phố C.
Vưu Khả Ý hoàn toàn không để ý nói chuyện với cô ấy, chỉ vội vã xông vào trong nhà.
Lục Đồng rống cô: "Ai ai ai, giày cũng không đổi? Chiều hôm qua mình mới lau ——"
Lời còn chưa dứt, đã nhìn thấy Vưu Khả Ý cầm ví tiền nhanh chóng vọt ra từ trong phòng, lúc ra trước cửa, lời ít mà ý nhiều khai báo một câu: "Nghiêm Khuynh đã xảy ra chuyện, mình đi xem anh ấy."
"Ai? Đi chỗ nào nhìn hả?" Lục Đồng níu cánh tay của cô lại, không hiểu ra sao, "Hơn nữa, anh ta xảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-sao-cung-phai-o-ben-nhau/2390470/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.