Khi Lâm Tiễn tắm rửa thay quần áo xong, Tiêu Uyển Thanh cũng vừa thay quần áo trang điểm nhẹ, trông như chuẩn bị đi. Lâm Tiễn không khỏi đầy phẫn uất các tạp chí vì chèn ép lao động nhân viên. Tiêu Uyển Thanh lúc nào cũng chăm chỉ đi làm từ sáng sớm.
Khi ăn sáng, Lâm Tiễn nhận thấy rõ Tiêu Uyển Thanh dường như không được tốt cho lắm. Mới ăn được nửa bát cháo, như mới động hai ba đũa, đồ ăn như còn chưa động.
Lâm Tiễn bình tĩnh nhìn Tiêu Uyển Thanh, có phải là dó trang điểm hay không mà nhìn không ra, động tác thanh thoát duyên dáng như thường lệ, cô thật sự không nhìn thấy gì. Nhưng vẫn là quá không bình thường, không khỏi lo lắng hỏi: "Tiêu a di, dì không thoải mái sao?"
Tiêu Uyển Thanh đang phân tâm bị Lâm Tiễn lớn tiếng kéo lại, đũa hơi dừng lại, nụ cười che giấu, ấm áp nói: "Không có a, sao lại hỏi vậy?"
Lâm Tiễn chỉ vào bát của Tiêu Uyển Thanh rõ ràng là không tin, nói, "Vì hôm nay dì ăn không như bình thường. Chúng ta ăn sáng cùng nhau lâu như vậy rồi. Con cũng đã thấy dì ăn không ngon miệng mấy lần, luôn là lúc dì không được khỏe. Có phải ... tới ngày dâu không? Nhưng như vậy không phải a. Dì mới hết mấy ngày trước cơ mà". Cô cau mày nghiêm túc nghĩ lại, chắc chắn nhớ ngày chính xác. "Hay là dạo này về muộn quá mệt nên đau bụng?" Giọng nói của Lâm Tiễn bỗng trở nên căng thẳng.
Tiêu Uyển Thanh không ngờ Lâm Tiễn có thể quan sát mọi cử chỉ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-sinh-vi-ky/1426736/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.