┬┴┬┴┤ 炎 Chương 59 炎 ├┬┴┬┴
Ngược sáng. Khuôn mặt tiếu lệ sáng ngời của Lâm Tiễn ʍôиɠ lung như mộng ảo, từng đường từng nét Tiêu Uyển Thanh vẫn khắc ghi trong lòng. Khuôn mặt này, quen thuộc lại lạ lẫm… khiến Tiêu Uyển Thanh không khỏi mừng vui, nhưng trái tim lại mạc danh đập loạn.
Tiêu Uyển Thanh ngỡ mình vẫn còn đang mơ. Mấy ngày rồi, nhớ nhung Lâm Tiễn nhưng lại không dám nghĩ đến nàng, tâm tình đè nén đã đến cực hạn, giờ đây trông thấy nàng, trong khoảnh khắc trái tim Tiêu Uyển Thanh như muốn hỏng mất. Khát vọng đè nén hết thảy sợ hãi, cô khó khăn khẽ động thanh quản, phát ra một tiếng than nhẹ: “Lâm Tiễn” … Giọng nói mang theo chút mơ ngủ khàn khàn.
Lâm Tiễn vốn chỉ muốn mở cửa vụng trộm nhìn vẻ mặt Tiêu Uyển Thanh lúc ngủ, cũng không định đánh thức cô. Nàng đứng ở cửa lặng lẽ nhìn người trong lòng đang ngủ say, nghe trong hư không phảng phất tiếng hô hấp theo nhịp tim cô phập phồng khẽ động, trong lòng liền ngọt ngào mãn nguyện. Lúc nàng nhón chân lùi ra ngoài, bên tai bỗng truyền đến giọng Tiêu Uyển Thanh, tựa hồ mang theo tất cả lưu luyến, nhẹ nhàng nỉ non gọi tên nàng: “Lâm Tiễn…”
Lâm Tiễn lập tức dừng chân lại, chậm rãi xoay đầu nhìn về phía giường ngủ.
Ở trêи giường, Tiêu Uyển Thanh nghiêng đầu nằm trêи chiếc gối trắng, mấy sợi tóc nâu mềm mại xoã tung trêи gối, nửa kín nửa hở để lộ ra một phần bàn tay trắng nõn. Nàng nhìn thấy cô đôi mắt khép hờ, khoé môi hồng nhuận có chút giương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-sinh-vi-ky/1426749/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.