Trong thư viện, Mạc Tiểu Nghiêu đi dọc theo những kệ sách chất đầy hộp, vừa tìm kiếm con số mình cần vừa suy nghĩ về mục đích của Khương Yển khi làm vậy.
Có lẽ anh không để Nhạc Âm nhắn lại cho cô là bởi vì khi anh phát hiện ra có thể làm như vậy thì Nhạc Âm đã vào thư viện rồi, không còn cách nào để thông báo nữa. Hơn nữa thời gian của anh cũng không còn nhiều, không thể đợi đến khi anh ta ra ngoài nên chỉ có thể tìm vài người có vẻ đáng tin cậy trong đám đông, truyền đạt câu ám hiệu kia.
Nhưng tại sao Khương Yển lại làm vậy?
Mạc Tiểu Nghiêu không đoán ra được dụng ý của Khương Yển, cô không tin anh lại tốt bụng đến mức giúp người khác giải quyết khó khăn vô điều kiện như vậy, cho dù có thu phí cũng không phù hợp với phong cách hành sự trước giờ của anh.
Chắc chắn là có điều uẩn khúc, có lẽ anh đã phát hiện ra điều gì đó ở một nơi nào khác... Cô kéo một chiếc hộp ra, lấy tấm thẻ từ bên trong rồi đóng hộp lại, tiếp tục tìm kiếm chiếc hộp tiếp theo.
Sau khi đã nắm được quy luật, việc tìm kiếm thẻ mượn sách không còn là vấn đề gì khó khăn nữa, có thể nhờ người khác trả sách hộ coi như chút ưu ái của hệ thống dành cho những người chơi yếu thế, cố tình để lại cho họ một con đường sống.
Song Mạc Tiểu Nghiêu đoán, rất có thể còn có cách phá giải thứ ba, bởi vì không ai có thể đảm bảo trong số những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859655/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.