"Tiểu thư, đây có phải là vé máy bay và hộ chiếu của cô không?" Một nhân viên vóc người nho nhỏ đi tới, đưa đồ vật đang cầm trong tay cho Mạc Vân Sam.
"Cảm ơn, nếu không phải anh nhặt được, tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ." Mạc Vân Vân cong cong môi.
Kỳ thật nếu đánh mất vé máy bay và hộ chiếu thì nàng liền có cớ để ở lại rồi.
Đáng tiếc....Không được.
Có lẽ, đây là vận mệnh.
"Không cần cảm ơn, đây là chức trách của tôi." Người nhân viên nói thêm, "Kỳ thật cũng không phải là tôi nhặt, là một vị tiểu thư tốt bụng nhặt được giao lại cho tôi."
Mạc Vân Sam vội vàng nói: "Xin hỏi vị tiểu thư kia đã đi xa chưa?"
Nhân viên nói: "Giao lại cho tôi xong thì liền rời đi, hẳn là đã đi rất xa rồi."
"Có phải là một cô gái cao hơn tôi một chút, rất xinh đẹp có đúng không?" Mạc Vân Sam cho tới bây giờ vẫn không từ bỏ ảo tưởng.
"Tôi không dám nói chắc là có đẹp hay không, nhưng nếu người đẹp từ trong tâm hồn thì chắc là sẽ không kém." Người nhân viên thập phần tích cực.
Mạc Vân Sam có chút mất mát.
Nếu là đầu tiên nhìn thấy hồ ly tinh thì sẽ cảm thấy nét đẹp đó cực kỳ kinh diễm, khẳng định không phải là cậu ấy rồi.
Ảo tưởng chung quy cũng chỉ là ảo tưởng, cuộc sống thì làm sao phát triển giống như trong phim thần tượng được chứ?
........
Ân Như Ly nhìn Mạc Vân Sam đi vào đại sảnh chờ bay, ở phía sau xa xa đi theo một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-tinh-nan-lieu/280903/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.