Chương 11: Vui vẻ
Trong thời gian im lặng, Ôn Dư đã rút điện thoại ra, nhấp vào phần quét mã.
Không lâu sau Diệp Kì Trăn nhìn thấy lời mời kết bạn tới từ tài khoản O, ảnh đại diện là một trang trừu tượng đen trắng. Nhìn tên Wechat của Ôn Dư, Diệp Kì Trăn vẫn có chút bất ngờ, vì vừa hay tên Wechat của cô là D.
Khoảng bảy tám phút sau, hai người quẹt thẻ ra khỏi trạm tàu điện ngầm, lúc này mới thoát khỏi dòng người chen chúc.
Trên đường quay về trường học, có thể cảm nhận được nhiệt độ giảm thấp của Nam Thành, cơn gió đầu thu lướt qua, hôm sau lạnh hơn hôm trước.
Diệp Kì Trăn sợ lạnh hơn bình thường, nghe nói mùa đông của Nam Thanh ướt lạnh, còn chưa có lò sưởi, thật sự là giày vò, đặc biệt đối với những người phương bắc như bọn họ.
"Lạnh không?" Ôn Dư chú ý tới hành động ôm cánh tay của Diệp Kì Trăn.
"Có chút." Diệp Kì Trăn run rẩy, mặc ít, cô nhìn về phía Ôn Dư mặc quần đùi giống hệt mình, hỏi: "Cậu không lạnh à?"
"Cũng lạnh." Ôn Dư không chút gợn sóng trả lời.
Diệp Kì Trăn câm nín, bất đắc dĩ cười lên, đột nhiên rất hiếu khì dáng vẻ Ôn Dư khi hoảng loạn căng thẳng sẽ như thế nào. Nhưng ấn tượng mà Ôn Dư cho cô, dường như là mãi mãi sẽ không hoảng loạn căng thẳng.
Ôn Dư nhìn biểu cảm của Diệp Kì Trăn, thật sự là người thích cười.
Hai ba phút sau tới cổng tây của trường học. Tuy thời gian vẫn chưa quá muộn, nhưng đang trong kì nghỉ, sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-toi-rung-dong/1155151/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.