Một dòng thời gian khác: Cấp ba 2 Hai người che chung một chiếc ô, cùng nhau đi về phía tòa nhà dạy học. Tiếng mưa lộp bộp rơi trên ô, khiến không khí vốn đã yên lặng giữa hai người càng thêm phần yên lặng. Ôn Dư quay đầu nhìn Diệp Kì Trăn, còn bất ngờ hơn cả hôm trước, Diệp Kì Trăn không hề có chút đối địch nào với cô ấy. Diệp Kì Trăn không cao bằng Ôn Dư, thấp hơn gần nửa cái đầu, cho nên khi che ô vô cùng chú ý, luôn giơ tay thật cao. Rất vụng về tốn sức. Ôn Dư đã để ý thấy, "Để tôi." Diệp Kì Trăn cười với Ôn Dư, "Cảm ơn." Ôn Dư nắm lấy cán ô, bị một tiếng "Cảm ơn" của Diệp Kì Trăn làm lúng túng, nhìn má lúm đồng tiền khi cười lên của Diệp Kì Trăn, đột nhiên cô ấy hiểu ra, tại sao cô gái này lại được chào đón ở trường đến thế. Cô ấy biết Diệp Kì Trăn, không chỉ vì người khác đồn đại hai người cùng thích một nam sinh... Diệp Kì Trăn cười rất ngọt, là kiểu khiến bất kì người nào cũng cảm thấy dễ chịu. Ôn Dư không rõ nụ cười Diệp Kì Trăn dành cho bản thân khi đó có phải là nụ cười giả vờ xuất phát từ phép lịch sự hay không, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy vừa thoải mái vừa xinh đẹp. Có người nhìn về phía hai người, Diệp Kì Trăn cảm thấy tần suất quay đầu hôm nay rất cao, có lẽ là vì Ôn Dư, Ôn Dư chính là chủ đề hình người di chuyển trong trường học.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-toi-rung-dong/2762850/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.