Chương 54: Hôn sâu
Khi nói muốn ôm cậu, dường như còn khiến người ta rung động hơn cả "Tớ yêu cậu", có lẽ là cảm giác hình ảnh mạnh mẽ hơn.
Ôn Dư nói rất dịu dàng rất trầm lắng, không hề trêu đùa.
"Tớ cũng thế." Trái tim Diệp Kì Trăn bỗng thắt lại, cô biết Ôn Dư sẽ không dễ dàng lộ ra mặt "yếu đuối", kể cả là khi ở trước mặt cô, cho nên khi Ôn Dư nói như thế, chắc chắn là cần cô ở bên cạnh. Hễ cảm nhận được cảm xúc của Ôn Dư không ổn, Diệp Kì Trăn lại căng thẳng không thôi, nhưng lúc này chỉ có thể nói qua điện thoại, "Đợi tớ về."
Ôn Dư ừ ừ, vẫn đang đợi đây này.
Một lúc sau, Diệp Kì Trăn không nhịn được dịu dàng hỏi: "Hôm nay sao thế?"
"Chạy bản thảo nên hơi mệt." Ôn Dư nghĩ ngợi giây lát, sau đó giải thích với Diệp Kì Trăn như vậy. Không kể với Diệp Kì Trăn về chuyện của Ôn Thu Nhàn, những chuyện ở nhà, Ôn Dư vẫn không nhắc tới với Diệp Kì Trăn.
Diệp Kì Trăn vẫn không thể yên tâm, cảm nhận chân thực được khó khăn khi yêu xa, biết rõ Ôn Dư cần mình, nhưng chỉ có thể nghe được âm thanh từ ngàn dặm xa xôi, không làm được bất kì việc gì.
"Vẽ lâu rồi thì phải thả lỏng mắt, cúi đầu liên tục nên cổ cũng sẽ rất mỏi." Diệp Kì Trăn vừa nghĩ tới cảnh Ôn Dư ngồi lì trong phòng vẽ cả ngày trước đó, có thể không mệt sao? Cô nhẫn nại nói: "Mỗi lần cậu vẽ tranh đều sẽ ngồi mãi ở đó, sau này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-toi-rung-dong/283018/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.