Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau
Vô Danh nhìn bậc thang thứ bảy mươi với ánh mắt kiên định, một màn vừa rồi quá bất ngờ nên mới khiến cho hắn bị đánh bay xuống dưới đây. Hắn tin rằng chỉ cần bản thân có sự chuẩn bị trước thì hắn sẽ có thể trụ vững tại bậc thang thứ bảy mươi mà không bị quét xuống. Vô Danh bản thân không có loại đan dược nào có thể giúp cho hắn chữa trị thức hải bị thương, cho nên hắn cũng không có sử dụng đan dược để hồi phục. Hắn bước chân không nhanh không chậm đi về phía bậc thang thứ bảy mươi, mỗi một bước của hắn đều hết sức nhẹ nhàng thong dong, không hề có một chút cản trở nào cả. Bởi vì Vô Danh đã từng đi qua toàn bộ những bậc thang này, cho nên sau khi hắn lại một lần nữa bước lên thì đã không còn chút chướng ngại gì nữa. Những người còn đang công kích hộ trận phía dưới thấy bước chân của hắn nhẹ nhàng như đi trên đất bằng như vậy thì cũng có chút tiếc nuối: - Ai da, hắn vậy mà không có chết a, giống như một chiêu vừa rồi không có ảnh hưởng gì tới hắn vậy. - Người này thật là may mắn, ta nhìn thấy hắn rõ ràng bị một đạo ánh sáng đâm xuyên qua mi tâm, vậy mà cũng chỉ khiến cho hắn bị thương chút xíu như vậy, cũng không có lấy được cái mạng của hắn. - Nếu như vừa nãy hắn thực sự chết đi, thì những bảo vật bên trong Liên Đao Tông chúng ta còn có thể chiếm được một ít, nhưng hắn lại không có chết, vậy chắc chắc chúng ta vào sau sẽ không có phần nữa. Trong lúc Vô Danh vừa mới bị quét xuống từ trên bậc thang thứ bảy mươi sau đó lại đi lên thì lúc này Vũ Thủy Yên cũng đang chật vật chống đỡ ở bậc thang thứ hai mươi mốt. Vũ Thủy Yên bây giờ sắc mặt cực kỳ không được tốt, cả người run lẩy bẩy đứng ở trên bậc thang thứ hai mươi mốt, phần áo phía trước đã nhuộm đỏ màu máu rồi. Vũ Thủy Yên leo tới bậc thang thứ hai mươi mốt này đã không biết phun ra bao nhiêu ngụm máu, nếu không phải trước đó được Vô Danh đưa cho khá nhiều đan dược chữa thương thì có lẽ nàng đã sớm không trụ nổi nữa. Dù cả người bây giờ trông hết sức tiều tụy uể oải, thế nhưng đôi mắt của Vũ Thủy Yên lại sáng lạ thường, người khác nhìn vào sẽ có một loại cảm giác gì đó thật sâu xa. Hai chân có chút run rẩy của Vũ Thủy Yên từ từ bước lên bậc thang thứ hai mươi hai, ngay khi nàng vừa mới bước lên thì từng luồng sát khí lạnh lẽo từ bốn phương tám hướng liền ập tới. Dưới loại sát khí này, Vũ Thủy Yên cả người run lẩy bẩy không chút chống cự bị đánh bay xuống phía dưới ba bậc sau đó phun ra một ngụm máu. - Phốc! Vũ Thủy Yên ôm ngực nằm ở trên bậc thang thứ mười bảy sau đó phun ra một búng máu. Ánh mắt của Vũ Thủy Yên nhìn từ bên ngoài vào rõ ràng thấy đó là một đôi mắt sáng, thế nhưng lúc này Vũ Thủy Yên lại thấy trước mắt mình mờ mờ giống như có một tầng sương mỏng bay ngang qua. Hai mắt của nàng hơi nheo lại nhìn về phía trước, ở đó nàng chỉ thấy một thân ảnh mờ nhạt đang bước từng bước lên trên bậc thang, nhìn dáng vẻ còn rất thong dong nhẹ nhàng, giống như không có chút trở ngại nào vậy. Vũ Thủy Yên biết đó chính là Vô Danh đại ca, nhìn thân ảnh đó nhẹ nhàng bước lên phía trước mà nàng cũng không khỏi ngưỡng mộ, nàng ước gì mình cũng có thể nhẹ nhàng bước đi như thế. Nhưng bậc thang phía trước kia lại không cho phép nàng thực hiện điều đó. Nhẹ nhàng đi lên bậc thang phía trước sao, điều đó thật chẳng dễ dàng chút nào. Tu luyện cũng giống như leo bậc thang, những bước đầu thì còn dễ dàng một chút, nhưng sau đó thì lại càng khó khăn hơn trước rất nhiều. Leo lên cao thì sẽ mệt mỏi, nhưng ở phía dưới thì lại quá tầm thường. Chỉ có thể chọn bước lên cao hơn hoặc tụt xuống phía dưới. Tu luyện là một điều chưa bao giờ dễ dàng, nhưng nếu như bắt nàng chọn làm một kẻ tầm thường thì nàng chắc chắn sẽ không phục. Là một người thường, trăm năm chớp mắt sẽ đi qua, cuối cùng trước lúc lâm chung nhìn lại thì sẽ chẳng còn gì. Nhân sinh như ảo mộng, đó há lại có thể là ý nghĩa nhân sinh một đời lâu nay vẫn tìm kiếm hay sao. Cả một đời không ngừng tranh đấu, không ngừng lỗ lực, vậy mà cuối cùng chết đi lại chẳng có gì mang theo được, thật đang buồn thay, đó sao lại có thể là ý nghĩa của sinh mệnh con người. Tu luyện vốn là một điều siêu thường, vĩnh viễn thoát khỏi những câu thúc nơi xã hội người thường. Chính vì nó là một điều siêu thường, cho nên tu luyện chưa bao giờ là một điều dễ dàng cả, tu luyện thì phải chịu khổ, chỉ có không ngừng chịu khổ thì mới có thể nâng cao thực lực của bản thân. Nếu như tu luyện là một điều dễ dàng, cứ tu luyện là đến, cứ tu luyện là đến, chẳng có chút khó khăn gì, vậy còn có thể gọi là tu luyện được hay sao, làm sao có thể cho phép điều đó xảy ra chứ. Nếu như một chút khổ sở này mà cũng không thể nào chịu được, vậy cũng đừng tu luyện làm gì nữa. Vũ Thủy Yên cắn chặt hai hàm răng đã ngập tràn máu tươi, nàng nhất định phải vượt qua được, nhất định một chút đau đớn này có thể chịu đựng được. Nhìn Vô Danh đại ca bước từng bước thật dễ dàng, nhưng có thể làm được như vậy thì trước đó chắc chắn phải là một sự lỗ lực không ngừng nghỉ, là một quãng thời gian khó khăn kéo dài. Vũ Thủy Yên nghĩ, nếu nàng muốn có thể nhẹ nhàng bước đi, vậy chỉ có thể là không ngừng lỗ lực mà thôi. Là người, thì chắc chắn ai ai cũng sẽ có những lúc gặp khó khăn hay thất bại, nhưng nếu có thể dũng cảm bước tiếp thì khi chúng ta quay đầu nhìn lại sẽ thấy nó không có khó khăn như ta nghĩ, chỉ cần cắn răng là có thể vượt qua được. Chỉ cần không để bản thân thụt lùi lại phía sau, thì dù có đứng im vẫn là đang không ngừng bước về phía trước. Vũ Thủy Yên đưa tay lên mặt quẹt ngang một cái lau đi vết máu ở trên mặt, sau đó hai tay siết chặt lại đỡ cả người đứng lên, đôi chân mặc dù vẫn còn có chút run rẩy, nhưng sau đó đã có thể đứng vững vàng trở lại. Vũ Thủy Yên lại tiếp tục đi về phía trước, đi về bậc thang thứ hai mươi hai. Lại một búng máu bắn ra, Vũ Thủy Yên lại bị bậc thang thứ hai mươi hai quét xuống phía dưới không chút phản kháng. Thế nhưng từ đôi mắt của nàng lúc này có thể thấy được, nàng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như thế, thất bại thì có thể làm lại, chỉ cần cắn răng là có thể vượt qua được. - Phốc! Phốc! Phốc! Vũ Thủy Yên lại tiếp tục bị bậc thang thứ hai mươi hai quét xuống, mặc cho nàng có tiếp tục xông lên thì kết quả chờ đợi cũng chẳng hề thay đổi. Mặc dù vậy, Vũ Thủy Yên vẫn tiếp tục tiến lên, nàng vẫn có thể cảm nhận trong đó ý cảnh, chỉ cần nàng lĩnh ngộ được thì có thể đi tới bậc thang tiếp theo. - Tiểu nữ kia thật là cứng đầu, bậc thang kia nếu đã không thể vượt qua, vậy thì đi xuống là được rồi, việc gì mà cứ phải liều mạng như vậy chứ. - Nếu cứ tiếp tục như vậy, ta nghĩ trước khi tiểu nha đầu đó có thể đứng vững ở bậc thang thứ hai mươi hai thì đã tuyệt khí bỏ mình rồi. - Tiểu nha đầu này, ý chí kiên cường đó quả thực rất là giống ta, chỉ tiếc là không đủ tỉnh táo, thực lực của bản thân có hạn vậy mà cứ lao đầu lên giống như con thiêu thân. Có khi chết rồi mới giật mình tỉnh ngộ a. Những người đang công kích hộ trận phía dưới, nhìn thấy hành động của Vũ Thủy Yên mà không ngừng lắc đầu, ai cũng cho rằng đó là đang tự tìm đường chết, là thiếu thông minh. Vô Danh lúc này lại một lần nữa đứng ở phía trước bậc thang thứ bảy mươi, tuy nhiên hắn vẫn chưa có bước lên. Nhắm mắt một hồi lâu, Vô Danh mới thở ra một hơi sau đó bước lên trên bậc thang thứ bảy mươi. Vô Danh lần này đã có chuẩn bị kĩ lưỡng, hắn sẽ lại không để bản thân mình rơi vào tình thế bị động giống như lúc trước nữa. Hắn tin tưởng lần này bản thân có thể giữ mình vững vàng. Vô Danh hai chân đặt lên trên bậc thang thứ bảy mươi, thế nhưng cũng không có điều gì xảy ra, Vô Danh biết sự yên lặng nhất thời này chỉ là ngụy trang, hắn đã trúng kế một lần rồi, sẽ không có lần thứ hai ngu ngốc như vậy bị quét xuống một lần nữa. Vô Danh hai mắt nhắm lại, toàn thân bất động, hắn đang tập trung cảm nhận xung quanh bản thân, chỉ cần một động tĩnh nhỏ đều có thể bị hắn phát hiện ra. - Xuất hiện rồi. Vô Danh thì thào một tiếng. Đúng lúc này, phía trước người Vô Danh có một điểm hồng quang lóe lên, sau đó một thanh loan đao màu đỏ lao với tốc độ cực nhanh phóng về phía hắn. Vô Danh lần này không có tránh né thanh loan đao đánh tới mà để nó bay thẳng vào trong mi tâm của mình, còn hắn thì toàn bộ tinh lực đều tập trung ở bên trong thức hải, chủ động tạo ra một tấm màn chắn ngăn chặn thanh loan đao kia đánh vào. Y như rằng, thanh loan đao kia sau khi xuyên qua mi tâm của Vô Danh cũng không để lại cho hắn nửa điểm vết thương. Ngược lại nó bây giờ lại xuất hiện ở trong thức hải của Vô Danh, sau đó kéo theo một đạo hồng mang mờ nhạt chém xuống. - ẦM…ẦM..ẦM… Thanh loan đao kia vừa mới chém xuống thì ngay lập tức đụng vào những tấm màn chắn được ngưng tụ từ thần niệm dày đặc của Vô Danh. Tuy nhiên sau khi thanh loan đao kia chém vào thì những tấm màn chắn đó liên tiếp bị đánh cho vỡ vụn thành từng mảnh, tạo ra từng đợt rung động bên trong thức hải của Vô Danh. Khuân mặt của Vô Danh hơi nhăn lại, bởi vì tấm màn được ngưng tụ từ thần niệm của hắn không ngừng bị thanh loan đao kia chém vỡ cho nên hắn cũng cảm thấy đầu có chút đau. Mỗi khi có một tấm màn chắn mỏng vỡ ra thì thanh loan đao kia cũng ảm đạm đi một phần. Cuối cùng rầm một tiếng, sau khi đã phá tan tấm màn chắn mỏng manh cuối cùng thì thanh loan đao cũng từ từ biến mất, không thể gây ra một chút thương tổn nào đối với Vô Danh cả.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau