Nó đứng đó không chịu về , 2 cặp mắt kia vẫn theo dõi không ngừng . Sẫm chìu , nó đứng đò hóng giò và ngắm hoàng hôn , nó nhìn lại mớ hỗn độn mình gây ra , tên con trai bị nó ném xuống dưới kia cũng được đưa đi cấp cứu còn ả Hải Yến thì không biết mất tích xó nào , nó cũng không biết phải xử lí đám này như nào cho êm chuyện nữa .
Bất giác nó thở dài , ánh hoàng hôn chíu vào gương mặt điềm đạm của nó làm cả 2 càng thêm đẹp . ( cả 2 ở đây là nói nó và ánh hoàng hôn đó , cả 2 làm đẹp lẫn nhau ) . Nó mặc kệ dầu ra sao thì nó cũng không coi trọng , muốn nó ngồi tù , mơ đi . Nó chưa đủ tuổi cùng lắm là vô trại giáo dưỡng tầm mười mấy năm là cùng . Ha nghĩ đơn giản quá ha , hoặc cũng có thể là bố mẹ bọn người này cho người truy sát nó trả thù cũng có thể lắm chứ haha nó nghĩ tới mà bất giác nở nụ cười điên .
Nó ngước mặt lên trời đón làn gió cuối , rồi rời đi mặc kệ bãi chiến trường này ra sao . Nó mặc cho số phận vậy .
Xách balo lên và đi , nó tản bộ về nhà ,2 cặp mắt kia cũng kiên nhân thật nga dường như là theo nó 24/24 . Nó vừa đi vừa hát vu vơ , 1 câu hát mà nó cũng chẳng biết nó là của bài hát nào nữa chỉ là buộc miệng hát vậy thôi .
Bỗng nó nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-con-gai-cua-soi/618665/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.