Cảnh thứ ba quay rất thành công, Diệp Trữ Vi cùng Bối Nhĩ Đóa đánh răng, ăn sáng trước ngôi nhà gỗ nhỏ màu trắng.
Lúc cắt bánh mì, Diệp Trữ Vi rất tự nhiên đút cho Bối Nhĩ Đóa một miếng.
Nhà gỗ màu trắng, hoa dâm bụt đỏ, bàn sắt hoa nghệ thuật, rổ mây đựng bánh mì và sữa... Tất cả đều rất tốt đẹp, chỉ có hai tai Bối Nhĩ Đóa từ đầu đến cuối vẫn như hai quả cà chua sắp chín rụng, không nỡ nhìn thẳng.
Diệp Trữ Vi lại không cảm thấy có bất cứ điều gì không ổn, tao nhã ăn bánh, uống trà, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Toàn bộ nhiệm vụ ghi hình kết thúc, sắc trời đã tối. Úc Thăng đặt bàn ở khách sạn năm sao trong làng nghỉ mát để khao các nhân viên công tác.
Lúc tháo trang sức, Bối Nhĩ Đóa nhìn hai tai mình trong gương, vẫn rất đỏ.
Nhớ tới hành động của Diệp Trữ Vi vừa rồi, trong đầu cô vẫn thoáng xuất hiện một sự trống rỗng ngắn ngủi. Lúc anh ta hôn cô, cô hoàn toàn không có bất cứ suy nghĩ nào, bây giờ cũng không thể nhớ nổi cảm giác khi anh ta hôn là gì, nóng hay là lạnh, nhu hay là cương?
Cái hôn đó thật sự tồn tại sao?
Anh ta đã hôn cô thật?
Chuyên gia trang điểm sắp xếp hộp trang điểm bên cạnh, giọng nói hơi mỉa mai: “Hôm nay đúng là ngày làm việc nhẹ nhàng nhất của tôi, cơ bản không phải làm gì cả, tiền công vẫn nhận đủ. Cũng tốt, vốn cũng chẳng muốn làm”.
Bối Nhĩ Đóa tỉnh táo lại nhìn chuyên gia trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-lech-de-thuong/208141/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.