Trên đường về, Bối Nhĩ Đóa nhận được điện thoại của mẹ cô, Từ Trinh Phân.
“Con đang làm gì đấy?” Giọng bà Từ Trinh Phân lúc nào cũng có vẻ thiếu kiên nhẫn.
“Con không làm gì, ra ngoài tản bộ thôi, bây giờ đang đi về ạ”.
“Dạo này đã tìm được việc làm chưa? Hay là vẫn đi chụp ảnh cho người ta?”
“Chụp ảnh cho người ta cũng kiếm được tiền mà, lại còn là công việc con thích nên con rất vui”.
“Đừng có ngô nghê thế nữa. Con nghe lời mẹ đi, đến công ty của Vương Hách Xuyên làm việc, nó sẽ bố trí cho con một vị trí tốt”.
“Con đã nói với mẹ rồi, tự con sẽ đi tìm việc, con bảo đảm có thể tự nuôi được mình”. Bối Nhĩ Đóa thở dài: “Không phải con giận dỗi mẹ. Công ty nhà Vương Hách Xuyên sản xuất đồ gia dụng, mà con thật sự không thấy hứng thú với công việc đó”.
“Hứng thú cũng có thể từ từ bồi dưỡng được. Con có thời gian thì tâm sự với Vương Hách Xuyên nhiều một chút, cuối tuần gọi điện thoại cho nó nhờ nó chỉ bảo cho. Nó sẽ kiên nhẫn giải thích với con”.
“Không ổn lắm, con cũng không quen anh ta”.
Từ Trinh Phân cười trong điện thoại: “Có cơ hội đi ăn cơm với nhau là quen ngay mà”.
Bối Nhĩ Đóa biết ý Từ Trinh Phân, bà rất thích Vương Hách Xuyên. Vương Hách Xuyên mặc dù bằng cấp không cao nhưng lại giỏi giao tiếp, rất biết cách đối nhân xử thế, còn trẻ tuổi mà đã xây dựng được một mạng lưới quan hệ sâu rộng. Gia đình anh ta theo nghề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-lech-de-thuong/208159/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.