Mặc dù biết Tô Mộc Thần chủ động, nhưng Hạ An Nhiên hoàn toàn không nghĩ rằng anh sẽ chủ động đến mức này.
Buổi chiều lúc tan làm, cô nhận được điện thoại của anh nói là anh sẽ đến nhà trẻ đón Duệ Duệ sớm, sau đó sẽ đến đón cô.
Tên Tô Mộc Thần này đi đón Duệ Duệ thì cô không có ý kiến gì, nhưng lại còn đến đón cả cô nữa, hình như có chút không thích hợp.
“Làm sao vậy?”
Hôm nay Hạ An Nhiên và chị Chu phải làm vệ sinh văn phòng.
Nhân viên của nhà xuất bản không nhiều lắm, để tiết kiệm chi phí nên không thuê người quét dọn, việc quét tước dọn dẹp nhân viên phải tự phụ trách, ai cũng phải làm.
“Có phải lo Duệ Duệ ở nhà trẻ phải đợi lâu hay không? Em đi trước đi, không sao đâu, quét dọn ở đây cũng không mất nhiều thời gian lắm.” Chị Chu cười híp mắt, không hề để ý việc mình phải ôm đồm tất cả mọi việc.
“Không phải, hôm nay Duệ Duệ có người đón rồi.”
Hạ An Nhiên cầm cây lau nhà, đi sau chị Chu đang quét dọn, cẩn thận lau sàn nhà.
“Là con rùa vàng họ Tô?”
Chị Chu đứng thẳng người, quay đầu nhìn Hạ An Nhiên đang lặng lẽ lau sàn ở phía sau mình, nụ cười trên miệng không khép lại được.
“Chị còn tưởng Hạ An Nhiên em sẽ kiên trì lâu hơn nữa chứ, thật không ngờ nhanh như vậy đã bị con rùa vàng kia phá vỡ hàng phòng thủ rồi?” Chị Chu cười gian xảo khiến cho Hạ An Nhiên cả người không được tự nhiên.
“Anh ta vô sỉ.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-tre-den-tu-tuong-lai/1085961/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.