Bà bỗng rùng mình, dùng hai tay thanh mảnh nhanh như chớp vòng ra sau mông của Lý Quý.Hai tay ấn vào hai huyệt cách đồn bộ hắn hai thốn.Chỉ thấy Lý Quý hắn hai mắt trợn ngược.Một dòng điện từ hai bàn tay bà chạy quanh hạ thân hắn mấy vòng rồi ồn ập chạy vào bên trong hạ thận.Lý Quý bất ngờ cảm thấy miệng Liễu phu nhân bỗng nhiên ướt át và nóng lên.Một dòng nước vàng đậm nồng nặc mùi chảy vào bên trong cổ họng Liễu phu nhân.Lý Quý mặt đỏ bừng vội vàng nói 1 cách ngắt quãng:- Sư…S..Sư nương…bâ..bẩn…bẩn lắm..đ..đừng…sư..nương…Bà ta không để ý đến lời Lý Quý hắn, chỉ thấy trán bà nhăn lại.Hai hàm răng trắng như bạch ngọc khẽ cắn nhẹ hạ bộ hắn, khuôn mặt có vẻ khó chịu.Hai má Liễu phu nhân phồng lên vì lấp đầy nước tiểu bên dưới.Một vài dòng rỉ ra từ khoé miệng bà, một cỗ mùi khó ngửi xông lên cả gian phòng.Liễu phu nhân bỗng tay trái từ mông hắn rút lại chỉ lên trời, tay phải xoè năm ngón đặt lên trên lưng hắn.Hắn cảm thấy cả năm đầu bàn tay của bà như nóng lên.
Bỗng khuôn mặt Liễu phu nhân cau lại.Căn phòng yên tĩnh của hắn bấy giờ chỉ nghe thấy tiếng ừng ực phát ra từ cổ họng bà.Lý Quý trợn tròn mắt, Liễu phu nhân thực sự đã nuốt sạchtoàn bộ nước tiểu trong miệng.
LýQuý có nằm mơ cũng không dám mơ đến cảnh tường hoang đường này.Phải biết Liễu phu nhân là người đức cao vọng trọng người người ngưỡng mộ, nhưng giờ lại đang cưỡng ép nuốt sạch thứ nước dơ bẩn kia.Hoang đường......Quá là hoang đường.Bỗng Lý Quý xuất hiện cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duc-tu-ky/1485595/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.