Nghe vậy, Hồng Nhược Lan cũng không có trả lời, chỉ dính chặt môi vào nhân ảnh phía sau, ánh mắt liếc về phía Hạo Phi cười nhếch mép....Phạch….
Phạch….
Phạch…...Ư….ư…..ơ…....- Hahaha….Nhược Lan à….Ta đã nói sẽ khiến ngươi sướng đến chết mà…....Lý Quý bỗng rút miệng ra, cười một tràng….Nghe vậy, ánh mắt nàng ta chợt loé, kìm chế cơn đau, khẽ cắn môi mỉm cười...- Ư….
Ngươi làm ta sướng điên lên a… chả bù với tên yếu ớt vô dụng kia…..- Ư…ư… mạnh nữa đi…...Nghe nàng ta nói vậy, Lý Quý hạ thân thô bạo nhấp tới hơn nữa...“Phạch….
Phạch…..”..“Phạch….
Phạch….
Phạch……”..Hồng Nhược Lan trợn tròn, đau đớn nhanh chóng quay ra sau, hòng không để Hạo Phi nhìn thấy.Lén liếc về Lý Quý phía sau, thì thầm ngắt quãng...“Đau … nhẹ … nhẹ một chút…”..Nhưng Lý Quý cũng chẳng có đình chỉ, thì thầm vào tai Hồng Nhược Lan.- Tại sao ta phải nhẹ nhàng với ngươi ? Ta là đang muốn dày vò ngươi a..- Còn nữa … hắn ta chẳng phân biệt được tiếng rên rỉ đau đớn hay sung sướng của ngươi đâu…Nhất thời, Lý Quý cười một tràng.- Nhược Lan, nàng cần gì cố kị nữa … cho hắn thấy nàng đang sung sướng như thế nào đi a.Nghe Lý Quý nói vậy, Hồng Nhược Lan đang đau đớn cắn răng đầy bất lực, không biết nghĩ gì, ánh mắt chợt loé....“Phạch….
Phạch ….
Phạch….”...Từng nhịp, từng nhịp nhấp càng lúc càng thô bạo hơn.Hạ thân truyền đến cảm giác đau rát khó chịu, nhưng chẳng biết Hồng Nhược Lan đang sung sướng hay đau đớn, cơ thể quằn quoại liên hồi....“Phạch….
Phạch….
Phạch…..”...“Á ….
Á ….
A…..Á….
mạnh… mạnh nữa ….”...“Phạch … phạch ….
“...“Mạnh nữa …Á ….
nhanh nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duc-tu-ky/1485753/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.