Edit: Tiểu Màn Thầu
“ Trăn Trăn….” Hàn Tư Hành một tay đỡ lấy cái ót cô, cúi người xuống, hôn lên đôi môi xinh đẹp của cô.
Kiều Trăn hơi khép mắt lại, để đầu lưỡi của cậu tuỳ ý gây sóng gió trong khoang miệng mình, hô hấp cũng trở nên khó khăn, tiếng thở dốc đầy ái muội vang lên.
Cô nghĩ, nhất định mình đã điên rồi mới có thể phóng túng như vậy. Lần trước khi cậu hôn mình, rõ ràng bản thân lại sợ muốn chết, nhưng chỉ sau một tháng, cô liền thay đổi. Cô tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt của cậu, thậm chí còn có chút hưởng thụ.
Cô bị hôn đến cả người vô lực, tay chân mềm nhũn. Răng môi triền miên, bên tai là những âm thanh khiến người khác phải thẹn thùng. Nhiệt độ tăng cao, mặt cô đỏ bừng như màu máu, nóng bỏng đến mức muốn nổ tung. Cô gắt gao nhắm mắt lại, cũng không dám mở mắt lên.
“ Trăn Trăn, mở mắt ra.” Hàn Tư Hành hơi thối lui một chút, bàn tay vuốt nhẹ hàng lông mi của cô, thanh âm trầm khàn.
Hàng mi Kiều Trăn mấp máy mở lên, trong nháy mắt đã bị sắc mặt cậu doạ sợ, lại muốn nhắm mắt trốn tránh.
Vốn dĩ khuôn mặt của cậu đã nhuộm màu dục vọng, càng trở nên đẹp trai, trong đôi mắt đen nhánh ấy như muốn cuốn cô vào trong.
Cậu cúi người hôn lên dái tai cô, ngậm lấy vành tai cô, thanh âm có chút mơ hồ không rõ ràng, “ Trăn Trăn, em có đẹp trai không?”
Cảm giác được một luồng điện từ tai chảy vào, thân thể Kiều Trăn run rẩy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duc-vong-co-chap-cua-anh/2481255/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.