Vu Bắc Bắc: Chỉ có thời gian là khắc ghi mối tình sâu nặng
Em tình nguyện để anh phụ em, không cần em, em tình nguyện để anh yêu người con gái khác, em tình nguyện để anh biến thành già nua xấu xí, em chỉ cần anh sống, sống đến già, sống đến lúc con cháu hiếu thuận với anh.
1
Năm năm sau, tiết Thanh minh.
Tôi đã quen với cuộc sống ở Mỹ, cùng với Bí Ngô học ở hai trường đại học của Mỹ. Ngày cuối tuần, chúng tôi cùng nhau đi xem kịch, hoặc đi thăm triển lãm, đôi khi là đi xem triển lãm tranh.
Lòng tôi đã sóng yên biển lặng.
Bí Ngô đối với tôi rất tốt, chúng tôi đã tính đến chuyện tổ chức hôn lễ, thẻ xanh chuẩn bị làm xong rồi, bố mẹ tôi cũng sắp sang Mỹ, chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ ở nhà thờ bên này.
Bây giờ không ai nhắc đến câu chuyện như bộ phim cũ ngày trước nữa, rất nhiều chi tiết đã bị xóa mờ, đã trở nên mơ hồ rồi.
Mỗi lần tiết Thanh minh, tôi đều nhận được một bì thư.
Đến từ Trung Quốc, đến từ Hàng Châu.
Tôi biết là ai gửi.
Trà thơm, xuân xanh lại thêm ý vị trà thơ đến với nước Mỹ, chữ của anh vẫn đẹp như vậy, mỗi lần đều là Bí Ngô nhận về cho tôi.
Bí Ngô nói: “Tha thứ cho anh ta đi nhé, gọi điện cho anh ta để thông báo về hôn lễ của chúng mình, mời anh ta đến đây, được không?”.
“Được”. Tôi nói: “Được”.
Đúng vậy, năm năm trôi qua, tôi đã hai mươi sáu tuổi rồi, cũng không còn hận thù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-buong-tay-em/2158797/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.