Bộ Yểu cảm thấy đau, đau đến mức không mặc nổi quần áo, bò lên giường, kéo chăn lại, ôm lấy cái đuôi rắn vào lòng, cuộn cả chiếc chăn mang theo mùi của Hình Việt mà ôm chặt.
Nàng không đắp chăn, tấm lưng trắng mịn lộ ra trong không khí, đầu gối tì lên mặt đệm. Những vết tím vết đỏ kéo dài từ đùi xuống bắp chân và bụng.
Vòng eo ngẩng lên, đầy những dấu hôn màu dâu tây, sâu cạn không đều.
Toàn thân nàng đều bị hôn đến đỏ ửng. Hình Việt không chỉ véo nàng, cần nàng, mà còn không cho nàng khóc, lấy tay bịt miệng nàng…
Bộ Yểu trông thật đáng thương, vừa nhìn đã thấy bị bắt nạt thảm hại.
Nghĩ đến chuyện từ tối qua đến giờ, Hình Việt chống tay sau lưng, hơi đau đầu. Có lẽ lúc đầu là vì muốn trút giận, nhưng về sau hoàn toàn đắm chìm trong kh*** c*m hành hạ.
Trước giờ nàng chưa từng như vậy. Với Hạ Chi Ôn, nàng luôn dịu dàng. Với Bộ Yểu cũng từng như thế. Dù tận hứng, nàng vẫn biết điểm dừng.
Tối qua… Bộ Yểu như mở ra chiếc hộp Pandora, khiến nàng dần mất kiểm soát. Nghe tiếng khóc đứt quãng, nàng chỉ muốn nghe nàng ấy khóc thảm hơn nữa. Khi nhận ra điều đó không ổn, nàng bịt miệng Bộ Yểu, nghĩ rằng như vậy có thể khống chế được cảm giác hành hạ đang trỗi dậy trong lòng.
Nhưng khi Bộ Yểu nghẹn ngào khóc nhỏ, nàng lại càng có cảm giác — thấy nàng ấy thật đáng thương, tay càng không nương nhẹ, càng thêm thô bạo.
“Không thể.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-can-duoi-ran-ta-dai-nha-thanh/2878890/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.