Bị một lực lượng từ sau tấn công, theo bản năng Triệu Tân túm lấy Hiên Viên Hàn bên cạnh, ai ngờ vẫn là chậm một bước. Mới vừa đụng tới góc áo Hiên Viên Hàn, cả người đã bị lực phía sau kéo xuống.
Mọi thứ đều mơ hồ, nhưng Triệu Tân biết là bản thân vẫn an toàn, lúc ngã xuống Triệu Tân hoàn toàn không có ôm đầu, điều duy nhất mà hắn nghĩ đến chỉ có tiểu hài tử trong bụng, tuy rằng đã dùng toàn lực bảo hộ tiểu sinh mệnh, nhưng tiểu gia khỏa hiển nhiên vẫn bị sợ hãi, cho nên bụng đã bắt đầu đau.
Trên mặt có chút chất lỏng chảy ra, không nhiều, nhưng có chút niêm trù, hương vị cũng rất khó nghe thấy, vì sao lại có cảm giác muốn nôn mửa, chẳng lẽ triệu chứng nôn nghén lại bắt đầu ư? Triệu Tân muốn lấy tay ngăn lại cảm giác buồn nôn nhưng tay lại giống như không phải của hắn, mãi vẫn không động được.
Để Hiên Viên Hàn lau giúp, hắn hé miệng muốn nói nhưng lại phát hiện rằng hắn không thể nói được. Lỗ tai nghe được Hiên Viên Hàn gọi tên mình, rồi được bế lên, hắn thực muốn nói cho Hiên Viên Hàn biết bụng hắn không thoải mái, cục cưng bên trong đang sinh khí, muốn cho nam nhân thả mình xuống. Lại muốn nói thật to nhưng vẫn là nói không nên lời. Triệu Tân đành từ bỏ. Gục đầu lên vai Hiên Viên Hàn tìm một vị trí thoải mái chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
“Tân Tân, ta van ngươi, ngươi đừng ngủ có được không? Nói chuyện với ta đi?” Cảm giác được hô hấp của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-chay-me-no-oi/1599307/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.