Tần Nham lắc đầu: “Không, cũng chẳng nói gì nữa.”
Nếu lúc này Kiều Ảnh đòi thêm tiền, nhà họ Tân không có lý do gì để từ chối, nhưng cô lại không làm vậy.
Điều này khiến Tân Dục Sâm và Tần Việt Hàn đều đánh giá cao về cô.
Thấy hai chú cháu không nói gì, Tân Nham thay mặt mấy đàn em hỏi: “Vậy người của chúng ta còn cần ở lại đó để bí mật bảo vệ cô ấy không?”
Bọn họ đều bị đối phương phát hiện, cho nên việc Tiếp tục âm thầm bảo vệ không khả thi lắm, Tân Nham cũng xấu hổ thay cho mấy đứa đàn em đó.
'Tần Dục Sâm: “Đương nhiên cần rồi, cô ấy chỉ thông minh, vốn không biết đánh nhau, chúng ta phải đảm bảo. an toàn cho cô ấy."
Nhận thấy mình quá vội vàng, mất bình tĩnh trước mặt những người lớn, Tân Dục Sâm lập tức nhìn qua Tân Việt Hàn nhưng hắn chẳng nói gì.
Nhìn thấy biểu cảm của hắn không thay đổi, Tân Dục Sâm thở phào nhẹ nhõm.
Tân Việt Hàn khẽ gật đầu với trợ lý của mình, coi như thầm đồng ý rồi.
Tần Nham đáp lại, nhưng trong lòng anh ta cảm thấy Kiều Ảnh vốn không cần bọn họ bảo vệ, nhưng lại không dám bày tỏ ý nghĩ của mình ra.
Tần Dục Sâm bắt đầu hối hận vì buổi sáng không kiên định, để đến Vân Thành gặp trực tiếp Kiều Ảnh.
'Tân Dục Sâm nhận ra ánh mắt của Tần Việt Hàn đang nhìn mình, nhận ra mình đang lơ đãng, hắn ta nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, lấp liếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-choc-vao-nu-than-thien-tai-cua-toi/1044293/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.