Tám mười hai ngàn tệ?
Điên rồi sao?!
Thấy Kiều Ảnh không chút do dự lấy thẻ ra cho nhân viên phục vụ quẹt, Kiều Ý vội la lên: “Sao lại đắt như vậy? Có sai sót gì không?”
Mặc dù mấy món ăn đó trông rất đắt tiền, nhưng cậu cũng không cảm thấy ngon, mặc dù đoạn đường này phồn hoa, đèn xanh đèn vàng rực rỡ, đế cả đồ ăn cũng phải toát ra hơi thở đắt đỏ, phục vụ cũng vô cùng chu đáo, nhưng không thể đắt đến vậy chứ?
Mặc dù trước đó đã tiêu gần một trăm ngàn nhân dân tệ, nhưng đây đều là quần áo giày dép hàng hiệu, miễn cưỡng chấp nhận được.
Còn về ăn uống... Kiều Ý không thể chấp nhận nổi.
Bình thường một cái bánh bao thịt năm tệ cậu còn không nỡ mua, chỉ dám ăn bánh bao chay.
Tám mươi hai ngàn tệ, đủ để cậu ăn ba năm.
Đừng nói là đồ ăn, sợ là vàng cũng không đắt đến vậy.
“Gan ngỗng và nấm hắc tùng lộ của chúng tôi đều được vận chuyển từ Pháp sang, rượu vang này là của Ý, thật ra chủ yếu là do chai rượu vang này đắt.” Nhân viên phục vụ mỉm cười giải thích với Kiều Ý.
Kiều Ý: “Bao nhiêu?”
“Năm mươi ngàn.”
Một chai rượu giá năm mười ngàn? Kiều Ý nín thở, nhìn về phía ly rượu vang chỉ nhấp một ngụm rồi không uống nữa của Kiều Ảnh, nhớ đến loại rượu hai đồng mà cha cậu uống mỗi ngày.
Chỉ trong một buổi sáng ngắn nguổi, thế giới quan của Kiều Ý không ngừng bị Kiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-choc-vao-nu-than-thien-tai-cua-toi/1044317/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.