Edit: nguyetduongv
Nửa đêm canh ba.
Uy Ninh Hầu phủ cả chủ tử và hạ nhân đều đã đi vào giấc ngủ.
Đinh Lan Viện một mảnh an tĩnh.
Gió lạnh từng cơn, phong đăng treo dưới mái hiên nhẹ nhàng rung động, để lại vầng sáng mờ nhạt.
Người trực đêm hôm nay là Hàm Ngọc, nàng không hề buồn ngủ, mà cẩn thận cách xa vài mét canh giữ ngoài cửa phòng của Tiểu Ngưu thị, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.
Nàng tận lực không cho những thanh âm khác thường ngẫu nhiên truyền ra từ trong phòng vào tai. Nhưng những thanh âm này lại không chịu khống chế mà chui vào trong tai nàng.....
Giường gỗ đỏ rắn chắc có âm thanh lay động rất nhỏ, tiếng nữ tử ẩn nhẫn khó nhịn than nhẹ cùng nỉ non, còn có tiếng nam tử nặng nề thở dốc... Đủ loại thanh âm đan chéo chồng lên nhau, làm cho người ta không khỏi hiện ra một màn ** trong đầu.
Trong đêm tối, trên mặt Hàm Ngọc không có một biểu tình dư thừa, chỉ có đôi tay siết chặt bại lộ khẩn trương cùng bất an lúc này của nàng.
Hàm Ngọc không muốn biết những việc xấu xa của chủ tử, càng không muốn đảm đương một nhân vật không bước ra ánh sáng được như vậy. Nhưng có biện pháp nào đâu?
Nàng không phải nha hoàn Hầu phủ, chỉ là nha đầu được Tiểu Ngưu thị mua tới. Khế ước bán thân của nàng vẫn còn trong tay Tiểu Ngưu thị. Mệnh tiện của nàng cũng bị Tiểu Ngưu thị nắm chặt trong tay. Nếu nàng không ngoan ngoãn mà nghe Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoa-tua-can/37344/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.