Edit: nguyetduongv
Đầu mùa xuân tháng hai, cây cối đâm chồi, hoa nở khắp nơi.
Hơi lạnh của mùa xuân mang theo hương thơm thoang thoảng của cỏ xanh. Biện Lương trải qua một mùa đông giá rét, tuyết tan đi, nét phong tình của mùa xuân cũng dần dần hiện ra. Biện hà biên có không ít người đến đây du xuân, đạp thanh, thư sinh mặc nho sam đầu đội khăn vuông thanh tú rung đùi đắc ý ngâm thơ, những thế gia công tử quần áo tươi sáng vây quanh trò chuyện vui vẻ, ngẫu nhiên cũng có thiếu nữ đương tuổi cập kê dùng quạt che mặt xấu hổ cười nhạt.
Cách đó không xa là một bến tàu, bến tàu người đến kẻ đi, nhóm bách tính rao bán đồ ăn linh tinh, người bán hàng rong cố gân cổ thét to, ở dưới ánh mặt trời lộ rõ vẻ phồn hoa.
Một chiếc thuyền chậm rãi đến gần, có một thiếu niên mặc nho sam màu xanh lá đứng ở đầu thuyền, tuổi ước chừng mười sáu, dáng người thon dài, tướng mạo tuấn tú, ánh mắt trong trẻo tràn đầy ý cười cùng tán thưởng:
“Dưới chân thiên tử, quả nhiên không giống bình thường.”
Nơi này chỉ là bến tàu ở ngoại thành Biện Lương, vào nội thành không biết sẽ còn hoành tráng cỡ nào.
Thiếu niên mặc áo xanh chính là Hứa Trưng. Hứa Trưng hứng thú bừng bừng nhìn một lát, quay lại khoang thuyền, cười hướng Ngưu thị và Hứa Cẩn Du nói:
“Nương, Nhị muội, hai người cũng đừng ở trong khoang thuyền buồn bực. Đã ngồi trên thuyền nửa tháng rồi, đi ra ngoài nhìn xem thành Biện Lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoa-tua-can/37367/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.