"Phòng suite này," Văn Địch gằn từng từ, "có hai phòng ngủ."
- ----------------------------------
Văn Địch đứng ở cửa khách sạn, nhìn lên bầu trời xám xịt phản chiếu trên bức tường kính, một cuộc hỗn chiến giữa tình cảm và lý trí đang xảy ra trong đầu cậu.
Thời gian này, địa điểm này, quả thực khiến người ta có suy nghĩ không an phận.
Về mặt tình cảm, hẹn ở khách sạn là một gợi ý rõ ràng, nói không chừng xíu nữa chiếc khăn quàng kia sẽ vòng trên cổ tay cậu, bàn tay gân guốc nắm chặt eo cậu, giọt mồ hôi chảy dài trên cơ ngực, rơi xuống xương quai xanh của cậu ---- bình thường người kia mặc kín cổng cao tường, không để cho cậu có không gian tưởng tượng nhưng áo sơ mi của anh không thể che lấp được đường cong tuyệt mỹ ấy, sờ vào chắc là rất đã tay...
Sau đó, lý trí lấy ra lịch sử trò chuyện của họ, và giấc mộng hứng tình đấy lập tức tan vỡ thành bọt biển.
Văn Địch đảo mắt.
Theo tính cách của giáo sư thì xác suất ONS là bằng không. Hẹn cậu ra khách sạn rồi cùng nhau thảo luận về công thức toán học trong thẩm mỹ kiến trúc chắc còn đáng tin hơn ------ không, tỷ lệ vàng trong thiết kế vẫn còn tốt chán, lỡ như là khả năng mà cậu đang nghĩ đó...
(Hy: ONS là one night stand – tình một đêm)
Cậu chắp tay, lặng lẽ khấn chín phương trời, mười phương đất, chư Phật mười phương, mười phương chư Phật.
Triệu, triệu, triệu lần đừng để cậu đoán đúng...
Ánh chiều dần phai, màn đêm trỗi dậy, đèn đuốc bắt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoc-tien-si-se-thoat-e/687541/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.