"Sao anh lại ở đây!"
- ----------------------------------
Cùng với mùi thơm lừng của súp gà và cá diếc om, tiếng động cơ xe điện ba bánh vang lên trước cửa, cha mẹ Văn Địch đã về.
Văn Địch từ sân đi vào phòng ăn, nhìn thấy cha tay trái cầm một dẻ xương sườn, tay phải cầm một chiếc đùi dê, vội vàng đi tới. Mẹ cậu đang dỡ đồ trên xe ba gác, trong túi nylon là bánh quai chèo, trái cây chiên đường, bánh mè giòn. Hóa ra là đang sắm đồ Tết.
Cha của Văn Địch là một người đàn ông trung niên lầm lì, thấy con trai về cũng chỉ gật đầu với cậu, dừng chân hỏi: "Về khi nào vậy? Hành lý có nặng không?"
"Không nặng ạ."
Mẹ lại khác, nhìn Văn Địch rồi lập tức đặt bánh quai chèo lên bàn, giơ tay lên rồi sờ s.oạng khắp người con trai. Cuối cùng giống như bao bà mẹ khác trong thiên hạ, cao giọng phàn nàn: "Gầy rồi."
Văn Địch đành phải bắt đầu từ giá thức ăn trong căng tin rồi giải thích lại một hồi. Trong lúc đó cha cậu đã đem tất cả đồ Tết vào kho nhỏ sau bếp rồi lại đem món ăn ra. Cá diếc cháy đen thui, thoạt nhìn giống như đã cho quá nhiều hắc xì dầu, ông nhíu mày: "Đã nói với bà con là để bố nấu rồi mà."
Sau khi cha Văn Địch hoàn thành chín năm giáo dục bắt buộc thì ông tới trường nghề học nấu ăn, lấy chứng chỉ đầu bếp cấp hai. Ban đầu ông làm việc trong nhà hàng ở thị trấn huyện nhưng sau đó buôn bán không tốt, nhà hàng đóng cửa, ông bị sa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoc-tien-si-se-thoat-e/687585/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.