*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mèo như cũ trốn rất xa. Lâm Gia không quản mèo, xả ống tay áo, cài khuy măng sét, mặc áo khoác vào, đứng dậy.
Tới cạnh cửa, Lâm Gia đặt tay lên tay cầm kim loại, ấn nhẹ, cửa được kéo ra nhẹ nhàng. Khe cửa lộ ra cảnh hẹp. Lâm Gia quay đầu nhìn mèo, thiếu kiên nhẫn thúc giục: “Không đi à? Vậy mày ở lại nơi này nhé.”
Cửa ‘lạch cạch’ bị Lâm Gia rời đi đóng lại. Người cuối cùng trong Bong bóng cá rời đi, cánh cửa thực thể dần trở nên trong suốt.
Nhớ cửa sẽ biến mất, không rời đi sẽ vĩnh viễn ở lại nơi này, mèo chạy nhanh nhảy lên, mở cửa nhảy ra ngoài.
Mèo vừa nhảy ra, giây tiếp theo cửa trong suốt gần như không thấy, ngay sau đó hóa thành một sợi sáng biến mất trong không khí.
Mèo ngẩng đầu.
Lâm Gia không đi xa, đứng ở một nơi rộng lớn, giương mắt xem cái gọi là Thế giới đáy biển.
Mèo âm thầm quan sát bóng lưng Lâm Gia, trong cảm xúc hỗn loạn vạn phần.
Không định tính sổ? Nhưng thế thì không phù hợp với thiết lập của Lâm Gia!
Nếu Lâm Gia muốn diệt khẩu mèo, khi kết thúc Bong bóng cá là cơ hội tốt nhất. Lâm Gia chặn cửa, mèo căn bản trốn không thoát. Nhưng bọn họ đều ra khỏi Bong bóng cá, thế giới đáy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoi-du-ngu/462885/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.