[ Phòng bếp nhão nhão dính dính ]
*
"Đừng quan tâm, anh cứ tiếp tục đi."
Tuy Quan Lãng nói vậy nhưng bàn tay đã luồn vào vạt áo anh từ lúc nào, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve lên vòng eo Khương Dao, trong khi đôi môi mang theo mùi rượu cũng từ từ hôn lên từng tấc da cổ và vai.
"Em... em chờ chút đã... Anh phải vớt mì." Khương Dao sắp không khống chế được giọng điệu.
"Anh làm phần anh đi, em chơi phần em." Bàn tay Quan Lãng từ dưới eo bụng dời lên ngực anh, nắm lấy khuôn ngực xoa bóp bầu vú mềm mại, móng tay thỉnh thoảng còn cọ cọ lên đầu t.i dựng thẳng.
Khương Dao tắt bếp ga, cố nén dục vọng vừa bị hắn khơi màu mà vớt mì sợi nấu chín vào cái bát để bên cạnh. May mà hôm nay anh cán bột sợi to nên vớt lên khá nhanh, nhưng mỗi lần đôi đũa gắp vào sợi mì, Quan Lãng lại như cố ý gia tăng lực độ nắn bóp, làm đống mì tội nghiệp bị rơi tuột xuống nồi mấy lần.
Dương v.ật cương cứng đội dưới lớp quần tây thành một túp lều cao cao, Quan Lãng cọ lớp vải quần đắt tiền lên mông Khương Dao, q.uy đầu cọ xát lâu thấm ướt cả một mảng quần lót lẫn quần ngoài.
Khương Dao vất vả vớt xong mì, thở dốc mấy tiếng kiên nhẫn nói: "Chúng ta về phòng đi..."
"Không cần về phòng, làm ngay chỗ này." Quan Lãng đã sớm không nhịn nổi nữa, hắn cởi khuy quần Khương Dao ra, kéo khóa kéo, dùng sức tuột cả quần jean lẫn quần lót xuống làm cặp mông nở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hong-co-y-nghi-khong-an-phan-voi-toi/89784/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.