Trước mắt Trì Tiểu Trì hiện lên một bảng số liệu chỉ mình cậu có thể thấy được. Trên bảng số liệu hiện nhiệt độ, nhịp tim, huyết áp của ký chủ, đồng thời cũng thể hiện mức độ tình cảm tính theo thời gian thực của người trước mắt, mà trong đó các dữ liệu bắt mắt nhất được chia thành hai màu đỏ và xanh. 
Màu xanh chính là trị giá hối hận, màu đỏ chính là mức độ hảo cảm, đầy mức đều là 100. 
Chỉ số màu xanh đang cố định tại số 9, chỉ số màu đỏ lại bởi vì một câu “Có tốn đồng nào của anh không” liền bị kéo tuột hẳn xuống dưới. 
Trì Tiểu Trì cảm thán: “Tại sao con người đều không thích nghe lời nói thật vậy.” 
Hệ thống có chút muốn chửi thề, nhưng lại nhịn xuống. 
Dương Bạch Hoa thất vọng nói: “Tiểu Trình, tại sao em lại có thể nói như thế?” 
Trì Tiểu Trì không nổi nóng với anh ta mà chỉ ôn hòa đáp: “Lão Dương, anh đừng hiểu lầm. Ý của em là anh hai cũng vì chúng ta mà suy nghĩ. Có xe, sinh hoạt của chúng ta có thể thuận tiện hơn rất nhiều. Em có thể không cần nhưng anh có thể lái xe đi làm, ở trước mặt đồng nghiệp cũng nở mày nở mặt.” 
Thái độ của cậu rất tốt, thật giống như lời vừa nãy thốt lên chỉ đơn thuần là thuật lại sự thật mà thôi. 
Hệ thống nhìn trị giá hảo cảm tăng trở lại hai điểm thì liền nghĩ, vừa đấm vừa xoa, rất có thủ đoạn. 
Dương Bạch Hoa thở dài. 
Đứa nhỏ này từ nhỏ đã bị chiều hư, nói chuyện không 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/271254/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.