Giống như người mẫu, eo của Trì Tiểu Trì cực nhỏ, mông lại hơi cong một chút, khi lười biếng nằm xuống thì đường nét vòng eo càng thêm rõ ràng, chỉ tùy tiện nhúc nhích một chút cũng đủ trêu chọc lòng người xốn xang.
Trì Tiểu Trì nằm một lúc rồi mới loạng choạng ngồi dậy đi rửa mặt.
Có một lọn tóc do ngủ dậy mà hơi vểnh lên, cậu vừa chải răng vừa vuốt, phát hiện vuốt xuống không được, vốn định dùng chút nước để vuốt cho dễ thì liền thấy lọn tóc kia bị sức mạnh vô hình chậm rãi vuốt thẳng xuống.
…Chỉ cần nghĩ cũng biết là ai làm.
Trì Tiểu Trì thoải mái hoạt động cổ, động tác cực kỳ giống một con mèo đang hưởng thụ.
Giúp Trì Tiểu Trì vuốt lông xong, 061 dặn dò: “Chuẩn bị chút thức ăn trước rồi hẵng ăn măng cụt. Nếu không sẽ bị đau bụng.”
Trì Tiểu Trì chưa tỉnh ngủ rất dễ dỗ dành, ngoan ngoãn đáp: “Đã biết.”
Giọng điệu lim dim buồn ngủ khiến tâm tình của 061 cũng mềm nhũn.
Sau khi rửa mặt, Trì Tiểu Trì đi kiểm tra một chút, phát hiện quả nhiên là nồi lạnh bếp lạnh, liền tùy tiện nấu cho mình một bát bột yến mạch nóng hổi rồi bưng lên húp.
Khi đồ ăn ấm áp chảy vào trong dạ dày, Trì Tiểu Trì dần dần tỉnh táo, rađa trong đầu cũng từ từ hiệu chỉnh, bắt đầu phát huy tác dụng.
Cậu nói: “Thầy Lục, thầy thức dậy sớm như vậy tại sao không nấu cơm luôn một thể?”
061 đúng là rất muốn làm, cũng đã làm xong.
Nhưng sau khi trở lại không gian, sự quản thúc của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/272035/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.