Gió đêm lành lạnh, Sở Dư nhìn thấy trong khách sạn tỏa ra quỷ khí dày đặc, kéo sát áo khoác trên người, châm một điếu thuốc để hút. Thẳng tới khi có mấy hồn ma trẻ con vẫy cánh luân hồi bay qua đầu cậu, cậu mới giật mình ngẩng đầu.
Năm đó cậu từng nhìn thấy cánh luân hồi ở đạo quán, đạo sĩ kia vì giúp một vị tướng quân tìm được đường tới Minh Giới mà dùng tu vi của bản thân hóa thành đôi cánh, mang theo hồn phách tướng quân tới cổng địa phủ đôi cánh đó mới biến mất. Loại phương pháp này vô cùng hao tổn linh khí, cho nên rất ít tu chân giả bằng lòng vì cô hồn dã quỷ mà hi sinh lớn như vậy, đương nhiên cũng không có bao nhiêu người biết dùng thuật pháp này.
Không ngờ rằng tám trăm năm qua đi, cậu lại nhìn thấy thứ này một lần nữa.
Lại vô cùng xinh đẹp.
Hút xong một điếu thuốc, cậu dùng thuật làm sạch, để khử mùi thuốc trên người cậu không còn chút bóng dáng mới quay vào trong xe, khởi động xe chạy đi.
Tới giờ này rồi, có lẽ lão đại và anh Phù cũng sắp đi ra.
Hậu đài mất điện, thiết bị khẩn cấp không sử dụng được, nếu như loại chuyện này đặt trong tình huống bình thường thì chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu như lại xuất hiện ở sự kiện quan trọng thế này thì chính là vấn đề lớn. Nếu như truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người cười nhạo ban tổ chức không biết làm việc, người phụ trách vội vội vàng vàng chạy tới hậu đài, đang chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-ky-thi-giong-loai/2513551/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.