Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105
Chương sau
Sau mấy ngày được nhóm Kelvin chăm sóc chu đáo Jenny đã khoẻ lại và tiếp tục công việc của mình. - Woa, chị Jun lấy đâu ra con cún đẹp vậy?_Emily thốt lên khi thấy Jun đang bế trên tay một chú chó lông xù màu trắng đẹp kinh khủng - Chó Nhật đấy em. Hôm trước Lily đi chơi mua về 2 con, chị lấy một con về nuôi._Jun vuốt vuốt bộ lông con chó và nói - Công nhận đáng yêu ghê._Emily - Ừm, mà em mới đi tập thể dục về à?_Jun - Vâng, em lên phòng thay đồ đây._Emily - Ừm._Jun Jun đi vào trong bếp thấy Jenny đang loay hoay nấu ăn, rồi không biết vô tình hay cố tình Jun làm rơi ly sữa trên tay và để cho con cún liếm sữa đổ trên sàn. - A._Jun la lên - Chị có sao không?_Jenny lo lắng hỏi - Chị không sao đâu, lên thay đồ là ổn rồi. Em dọn mấy mảnh thuỷ tinh vỡ kia giúp chị nha._Jun - Vâng._Jenny 20 phút sau - Hức....huhu.....hức._Jun ngồi bệt dưới sàn ôm con cún khóc - Chị Jun sao vậy?_Emily - Hức...con cún chết rồi...hức._Jun nức nở nói - Sao có thể chứ?_Emily - Chị không biết, nãy chị làm rơi ly sữa rồi nó liếm, một lúc sau thì sủi bọt mép chết....hức._Jun - Hả? Sữa ư? Sữa là do Jenny chuẩn bị thì sao có thể chứ?_Emily ngạc nhiên hỏi - Chị không biết._Jun - Mọi người vào ăn sáng đi._Jenny ở trong bếp nói vọng ra Jun và Emily cùng vào trong bếp ăn sáng. Khi tất cả cùng ngồi xuống và chuẩn bị ăn thì Jun nói: - Từ đã, có khi nào sữa có vấn đề không?_Jun - Hử? Có vấn đề là sao?_Jenny - Lấy que thử ra thử đi._Jun - Sao ạ? Sao phải lấy que thử ra thử?_Jenny Jun không trả lời mà đi lấy que thử độc tố trong tủ y tế gia đình về thử luôn. Jun cắm que thử xuống ly sữa, 5 phút sau que thử đổi màu. Và cũng có nghĩ là sữa trong ly có độc. - Không thể như thế được._Jenny hốt hoảng - Hay trong sữa mình mua có vấn đề sẵn rồi._Emily - Hộp sữa đó vẫn còn trong tủ lạnh đúng không, Jenny?_Jun - Vâng, sữa mới mua nên vẫn còn._Jenny - Vậy lấy ra thử luôn đi._Jun Jenny mở tủ lấy hộp sữa ra. Sau đó Jun tiếp tục thử. Lần này cũng là 5 phút, nhưng đối với Jenny thì như là mấy tiếng vậy, Jenny vẫn đổ sữa từ hộp ra ly cho mọi người như thường ngày nên không hiểu sao lại có độc. Jenny không làm gì sai nên không sợ, tại Jenny cảm thấy bất an nên hơi sợ một xíu. Và rồi..... Emily mắt chữ A miệng chữ O nhìn que thử độc sau 5 phút mà vẫn không đổi màu, và chính tỏ sữa trong hộp không có vấn đề. Jenny thì sock với kết quả này, ngước mắt lên nhìn Kelvin Jenny bắt gặp ánh mắt không mấy thiện cảm làm Jenny sợ tái mặt. - Không thể như thế được._Trong câu nói của Jenny có gì đó run run của sợ hãi. Jenny biết mình không làm gì sai thì không phải sợ, nhưng cái Jenny sợ bây giờ là không ai tin cô. Nếu Jenny là họ Jenny cũng tin vào kết quả của que thử độc, nhưng Jenny nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu chuyện này là thế nào. - Tại sao em lại làm vậy?_Jun - Em không có._Jenny - Chị Jun à, biết đâu có hiểu lầm gì thì sao._Emily nói giúp Jenny vì Emily vẫn còn tin Jenny mà - Mọi thứ rõ ràng quá rùi còn gì._Jun Kelvin không nói gì rồi ra lếy xe đi học, Jun cũng đi theo luôn, chỉ còn Emily và Jenny ở lại. Jenny bỗng oà khóc vì mình bị oan mà không thể nói câu nào cho mọi người tin cả, đau hơn cả là một người thông minh và tinh ý như Kelvin cũng hiể lầm Jenny. Jenny nghĩ có lẽ từ trước tới giờ Kelvin thật sự không tin tưởng Jenny nên mới dễ hiểu lầm đến vậy. Emily tiến tới ôm Jenny và nói thầm: "Mình tin bạn không làm chuyện đó và bạn cũng đừng bao giờ làm mất lòng tin của mình nha." Jenny vẫn khóc mà không đáp lại. - Thôi, ngồi xuống ăn sáng đi rồi còn đi học nữa._Emily Jenny ngồi xuống nhưng không ăn gì vì khôn nuốt nổi. Emily lắc đầu nhìn Jenny. Một lúc sau Ken, Mary và Henry đến. Emily cùng Jenny xách cặp ra cổng. - Kelvin với Jun đâu?_Henry -....._Emily không nói chỉ nháy mắt ý là có chuyện không vui - Thôi được rồi, đi học đi, Jenny đi cùng mình._Mary Trên đường đi Jenny và Emily kể hết chuyện sữa có độc cho những người còn lại nghe. Nghe xong ai cũng sock nhưng rất may là ai cũng tin Jenny không làm chuyện đó. Jenny cảm thấy ấm lòng hơn nhiều nhưng trong sâu thẳm trái tim vẫn còn đau nhói đến khó tả, có lẽ vì Kelvin không hiể cho cô.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105
Chương sau