Edit: Gà Say Sữa
Ta còn chưa hết cữ, không thể bước ra khỏi phòng sinh, tình trạng Ngụy Giác bên kia đều là do A Nguyên nói lại cho ta biết.
Ngụy Giác vốn là đang ở trong phòng nghỉ ngơi, bấy giờ Quách phu nhân đưa Ngụy Trì ra đình hóng mát chơi đùa. Ngụy giác nghe thấy tiếng cười đùa của hài tử, tâm tình vui vẻ mới đi ra ngoài nhìn. Không ngờ mới ra đến hành lang, ông ta đột nhiên loạng choạng ngã nhào ra đất. Gia nhân vội vàng chạy đến đỡ Ngụy Giác dậy nhưng lúc ấy ông ta đã ú ớ, nửa người mềm nhũn rồi.
“Em nghe gia nhân hầu hạ bên cạnh Thừa tướng nói lúc bọn họ chạy đến nơi thì miệng Thừa tướng đã méo xệch, nói năng ú ớ. Phu nhân cũng biết Thừa tướng xưa nay là người háo thắng, gia nhân nghe không hiểu ngài ấy nói gì, ngài ấy liền nổi giận mắng chửi, ngay cả Quách phu nhân cũng không khuyên được.” – A Nguyên nói.
Ta gật đầu, suy nghĩ trong lòng xoay nhanh như chong chóng.
Chuyện Ngụy Giác trúng gió liệt nửa người giống như tiếng sấm động, bất luận là đối với Ngụy thị hay là đối với triều đình đều mang ý nghĩa sâu sa.. Vấn đề lớn nhất chính là nếu Ngụy Giác không thể làm chủ vậy thì Ngụy Đàm và Ngụy Chiêu, ai sẽ là người nắm quyền?
Ta nhìn cánh cửa sổ đóng chặt, ánh nến hắt lên giấy dán cửa sổ trắng tinh phác họa thành bóng mờ, thiết nghĩ hiện giờ bên ngoài chắc hẳn có không ít kẻ cũng có tâm tư giống như ta bây giờ, Ngụy Đàm…
“Chụt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-ngu-thu-nien/1038829/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.