Tiếng nói rì rầm xôn xao bàn tán của nhân viên cửa hàng dần to hơn.“Thật sự là bám dai như đỉa! Đã nói rõ ràng như vậy rồi mà còn dây dưa không dứt!”“Đúng thế! Cũng không tự biết chính mình có bao nhiêu phân lượng, nhà họ Thẩm không thích cô ta, nhà họ Tô không muốn cô ta.
Không còn là công chúa, lại làm không nổi phượng hoàng, giữ phép tắc một chút không được sao!? Đến chết còn sĩ diện!”………Âm lượng nói cũng không nhỏ, giống như cố ý nói cho người khác nghe.
Thẩm Phồn Tinh nhíu chặt lông mày, nét lạnh lùng hiện rõ lên trong đó.“Có phải là trong mắt mấy người, không có chuyện phân biệt khách hàng tới trước hay tới sau mà chỉ quan tâm ai có khả năng mua đồ của mấy người thì dù cho không trả tiền trước mấy người cũng sẽ bán cho có phải hay không!?”Thấy Thẩm Phồn Tinh lại muốn dây dưa lần nữa, cửa hàng trưởng mất kiên nhẫn mà nổi cáu, “Cô Thẩm, mong cô tự biết đúng mức mà dừng đi.
Nói cho cùng, tôi nói không bán cho cô, cũng coi như là đã cho cô bậc thang để xuống, nếu cô còn giằng co như vậy, đối với ai mà nói cũng đều không tốt…”
“Bốp!” Mặt quầy hàng bị Thẩm Phồn Tinh đập kêu vang một tiếng, sắc mặt cô âm trầm, toàn thân toả ra khí lạnh phá lệ doạ người.“Tôi hỏi, là vấn đề kia, đúng hay không đúng!”Một tiếng gầm nhẹ đầy phẫn nộ mang theo ngạo khí ngưng tụ trong giọng nói, hung hăng và bễ nghễ, Thẩm Phồn Tinh trực tiếp doạ tất cả mọi người trong tiệm phải rụt cổ một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-nhao-bac-tien-sinh/1932986/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.