| Tôi lau khô nước mắt nói với Cố Thiến: "Thiến Thiến, chuyện mới vừa rồi không cần nói với người khác, được không?" Cố Thiến nhìn tôi như người xa lạ nói: "Được tớ sẽ không nói với người khác. Thế nhưng Phẩm Phẩm, tớ đối với cậu mà nói, có phải cũng là “người khác” hay không?" Tôi dùng sức lắc đầu nói: "Thiến Thiến, có một số việc tớ không nói cho cậu, không phải là tớ không coi cậu là bạn, mà là chính tớ cũng không muốn đối mặt với chuyên này. Nếu như có thể, tớ muốn cả đời không nhắc tới họ!" Cố Thiến thở dài nhìn tôi nói: "Tớ không biết cậu nói có đúng hay không, tóm lại hôm nay tớ có chút tổn thương. Bất quá xem cậu có thể thẳng thẳn nói với tớ đó là anh cậu vì điều này tớ tạm thời không so đo nữa. Vào lúc này tớ chỉ muốn biết, chuyện tình cảm cậu định giải quyết như thế nào?" Tôi buồn bã nói: "Ngay từ đầu, quyền chủ động đã không ở trong tay tớ." Do đó, tôi căn bản không có biện pháp gì để giải quyết những phiều nhiễu do tình cảm đem đến, bởi vì tất cả cảm xúc “hỉ,nộ,ái,ố” (“yêu giận vui ghét”) của tôi đều đã nằm trong tay Đỗ Thăng. Lúc ăn cơm, Quan Dĩ Hào hướng về mọi người long trọng giới thiệu người “anh” của tôi: "Vị này là “đại soái ca” Hạ Tu, chúng tôi lúc chơi bowling thì quen biết nhau, anh mới từ nước ngoài trở về không bao lâu, bây giờ đang làm việc ở ngân hàng, thế nhưng cậu ấy là một chuyên gia tài chính rất giỏi, mọi người |
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-nhu-vay-nguoi-ta-van-con-la-hoc-sinh-day/261907/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.