Edit: Flanty
Khi Thẩm Khinh Lãng đến khu dạy học, cách lúc tan học còn khoảng hai mươi phút. Ngoài tiếng đọc truyền cảm phát ra từ một số lớp thì rất yên tĩnh.
Cậu tăng nhanh tốc độ.
Lúc đến phòng học chỗ Tịch Hoan, Thẩm Khinh Lãng gõ cửa sổ.
Ngồi bên cửa sổ là một bé gái, cô bé kích động đến nỗi mặt đỏ ửng, nhích tới nhích lui, nhỏ giọng gọi cô giáo Tịch.
May mắn Tịch Hoan ngồi không xa nên nghe thấy.
Nhìn thấy Thẩm Khinh Lãng ở bên ngoài, cô lập tức đứng dậy ra khỏi phòng học, nhận lấy dây sạc máy tính, "Cảm ơn thầy Thẩm."
Thẩm Khinh Lãng mím môi, tâm tình khá tốt.
Cậu nhẹ nhàng mở miệng: "Tôi đi trước đây."
Tịch Hoan cong cong đôi mắt, "Buổi trưa gặp lại."
Trên mặt Thẩm Khinh Lãng vẫn còn chút rụt rè, cậu gật đầu xoay người đi trước, trong lòng nhảy nhót.
Mãi cho đến cuối hành lang, chuẩn bị bước xuống tầng, cậu không nhịn được mà nghiêng đầu nhìn, thế nhưng thấy Tịch Hoan còn đứng ở bên ngoài.
Hai người mặt đối mặt.
Tịch Hoan nhẹ nhàng nháy mắt.
Thẩm Khinh Lãng da mặt mỏng, không khỏi đỏ lên. Cậu bước nhanh xuống cầu thang biến mất trong tầm mắt Tịch Hoan.
Tịch Hoan trở lại phòng học, nạp điện cho máy tính.
Cô ngồi vào vị trí ban đầu của mình. Một học sinh nam bên cạnh nhỏ giọng hỏi: "Vừa rồi là thầy Thẩm ạ?"
Tịch Hoan gật đầu.
Nam sinh nhỏ lại nói: "Nghe nói lớp của thầy ấy rất ngầu, nhưng lớp bọn em không được học."
Đương nhiên lớp của bọn nhóc cũng có tiết khoa học, chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-nhuc-nhich-toi-muon-hon-em/285470/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.