Phần 1 Một cuộc điện thoại, khiến trái tim anh lại rối loạn.
Đêm muộn, ngủ không nổi, nhớ lại từng câu nói của cô.
Thật buồn, chỉ là mấy câu nói đơn giản thế mà trái tim đã không thể yên ổn, như vậy phải làm thế nào để thuyết phục chính mình, thuyết phục người khác, làm thế nào để thực sự buông tha cô, quên cô đi?
“Từng yêu anh và được anh yêu, thực sự là một chuyện hạnh phúc, như vậy cũng đủ rồi .”
Như vậy, thực sự đã đủ rồi sao? Hạnh phúc của cô, chỉ có một đoạn vậy tương lai thì sao?
“Cám ơn anh, Tử Tu. Em thực sự hy vọng, anh có thể tìm được hạnh phúc của anh.”
Nếu cô thực sự hiểu anh, chẳng lẽ lại không biết hạnh phúc của anh ở đâu sao? Nếu có thể yêu được người khác, hôm nay tại sao còn có thể ở đây cùng cô dây dưa không rõ?
Anh đứng ở bên cửa sổ, quan sát ánh đèn vạn nhà phía dưới, trong con mắt của anh, không có nơi nào thực sự ấm áp chờ đợi anh, ban đêm thâm tịch, trái tim anh lạnh như băng, hư không trống rỗng, vĩnh viễn chỉ có một mình anh, Đây là hạnh phúc sao?
Bật mở radio, tìm được kênh quen thuộc, ít nhất, trước mắt đã tìm được một chút ấm áp nhỏ nhoi.
Hôm nay, gặp lại một người quen đã lâu không gặp, cùng cô nói chuyện một chút. Cô ấy thay đổi không ít, cô gái bên nhà trước kia còn có chút tính tình trẻ con ngây thơ, bây giờ trở nên thành thục hiểu chuyện, chỉ là trong nụ cười ấy, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-noi-loi-tam-biet/204222/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.