Hứa Dục bưng một giỏ trái cây trong tay, đứng ở cửa phòng bếp.
Mười mấy phút trước, anh cậu có gửi tin nhắn, bảo cậu tới đây, nói là đưa cậu đi gặp một người, còn bảo cậu tiện tay rửa trái cây trong tủ lạnh, anh đi đón người rồi lập tức quay lại.
Vừa đúng lúc tối nay Hứa Dục cũng đang nhàm chán, nhận được tin nhắn vội chạy qua.
Không ngờ rằng.
Thế mà …
Đây là?
Nói Hứa Dục không khiếp sợ là giả.
Anh của cậu, cùng với thầy Phàn?
Hả?
Đây là tình huống gì?
Phàn Kỳ đã tụt xuống từ trên người Hứa Vị Trì, ba người cứ đứng như vậy, người này còn lúng túng hơn so với người kia.
Người đánh vỡ sự im lặng là Hứa Vị Trì, anh giơ tay lên vẫy vẫy, hỏi Hứa Dục: “Rửa cái gì đấy?”
Lúc này Hứa Dục mới bước thêm vài bước: “Dâu tây với nho.”
Hứa Vị Trì: “Đến đây.”
Hứa Dục rất thích ăn dâu tây, về chuyện này fans của Hứa Dục ai cũng biết, khoảng thời gian Hứa Dục mới vừa hot, Phàn Kỳ nhấp vào Super Topic của Hứa Dục, bên trong không phải là “Con người rắn rỏi” mà lại là “Dâu tây”, à đúng rồi, còn là vị mật đào.
Nhiều năm trôi qua như vậy, Hứa Dục vẫn ngoan ngoan ngoãn, lại còn dễ thương đáng yêu.
Lúc này đây Hứa Dục ngoan ngoãn vẫn có chút ngây người, cậu bưng trái cây tới còn lén liếc nhìn Phàn Kỳ một cái, tất cả đều bị Phàn Kỳ thấy hết.
“Chào đi.” Hứa Vị Trì bất ngờ mở miệng.
Hứa Dục dạ một tiếng: “Chào thầy Phàn ạ.”
Trong giây lát cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-noi-nhieu-toi-theo-duoi-em-di/1251110/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.