Editor: Jena (wordpress minjena và wattpad miknao)
*
Rõ ràng từng chữ trong dòng thông báo này cậu đều hiểu, thậm chí còn có thể đọc bằng nhiều kiểu, chỉ là cậu không hiểu tại sao tin nhắn này lại xuất hiện trên màn hình điện thoại của Tần Tử Quy.
Hay nói đúng hơn, không phải là cậu không hiểu, chỉ là cái khả năng duy nhất mà cậu đang nghĩ đến có hơi kinh người.
Thịnh Diễn lấy điện thoại ra, ấn vào thu hồi ước nguyện.
Âm báo "Muah" vang lên, màn hình điện thoại của Tần Tử Quy hiển thị: [Điều ước của bé cưng đã được thu hồi.]
Thịnh Diễn lại gõ tiếp: [Ước gì Tần Tử Quy vẫn còn biết làm người.]
Điện thoại của Tần Tử Quy lại vang lên, sau đó hiển thị: [Nhận được ước nguyện của bé cưng: "Ước gì Tần Tử Quy vẫn còn biết làm người."]
Thịnh Diễn: "..."
1s sau, Thịnh Diễn cầm gậy bóng chày đi ra phòng khách.
Cái gì mà nhận được ước nguyện của bé cưng?
Mẹ kiếp?
Ai là bé cưng của anh?
Nghĩ đến việc mình bị lừa quá lâu, Thịnh Diễn cảm thấy xấu hổ và tức giận chưa từng có.
Chẳng trách cậu cứ nghĩ app này đang nối giáo cho giặc, chẳng trách nhân vật quan trọng mà App đặt ra cho cậu lại là Tần Tử Quy, chẳng trách cậu phải đi soát độ hảo cảm của Tần Tử Quy, chẳng trách tất cả các nhiệm vụ cậu nhận được đều để cho Tần Tử Quy được hời.
Cậu cứ nghĩ rằng tất cả những chuyện này đều là ý trời, là số mệnh sắp đặt, là vận mệnh của cậu và Tần Tử Quy trói buộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-quan-chuyen-vat-cua-toi/916343/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.