Chương 47: Khiêu khích Chuyển ngữ: Cực Phẩm "Ừm khụ!" Chú cảnh sát bị hun đến cay mắt ho khan một tiếng, nhắc nhở hai người trẻ tuổi, ở chỗ công cộng thế này thì phải chú ý đến ảnh hưởng chút. Cho dù da mặt Hạ Du Châu có dày, khi đối diện với ánh mắt cương trực công chính của chú cảnh sát nhân dân thì cũng xấu hổ đến luống cuống. Thế mà lúc này Tư Quân lại l**m thêm một cái, đau đớn đã biến mất, nhưng xúc cảm vẫn còn ở đó. Không biết là sinh lý hay là cảm giác trong lòng, dòng điện tê dại truyền từ cổ đến xương cụt, làm cho cậu bị k*ch th*ch đến độ không khống chế được mà run một cái. Đợi đến khi Tư Quân đứng thẳng người thì mặt Hạ Du Châu đã đỏ bừng. Là một ma cà rồng bị vây trong trạng thái thiếu máu quanh năm, có thể đỏ thành như vậy đúng là rất không dễ dàng gì. Tư Quân thì ngược lại, cắn xong l**m xong, bản thân lại tỏ ra như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Lạnh lùng, bình tĩnh, cẩn trọng, đoan trang, nếu cảnh sát không nhìn thấy tận mắt thì cũng không tin người vừa g*m c*n cổ là hắn. Theo cảnh sát xuống lầu, bác gái vẫn còn đang kéo giật lồng sắt, kiên trì muốn đưa chó cưng của mình đi khám. Bảo vệ không lay chuyển được bà, mọi người đành phải đi đến phòng khám thú y ở cổng tiểu khu. Bác sỹ thú y của phòng khám nhiệt tình chào đón, khi nhìn thấy con chó nằm trong lồng thì lập tức lùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-rang-thanh-danh/2878154/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.