Chương 69: Thẳng thắn thành khẩn Chuyển ngữ: Cực Phẩm "Hạ Du Châu?" Quá khứ như một cơn ác mộng, chợt giật mình bừng tỉnh từ trong giọng nói của Chân Mỹ Lệ. Hạ Du Châu phục hồi tinh thần lại, chẳng biết sô-cô-la trong tay đã bị cậu nặn thành cây gậy dài từ hồi nào, có thể cầm đi đánh người bất cứ lúc nào. Cười giễu một tiếng vỗ nằm bẹp, lộ ra đậu phộng vỡ bên trong. "Hôm nay không có linh cảm gì mấy, không làm nữa. Chiết khấu của cậu hãy giữ lại để tôi dùng lần sau nhé." Hạ Du Châu phủi tay, không muốn tiếp tục nói chuyện với Chân Mỹ Lệ nữa. Khó khăn lắm ác mộng mới được thời gian chữa khỏi, giờ lại lần nữa đối mặt với cơn ác mộng này, thật sự không phải là chuyện vui vẻ gì. "Người nên nói lời xin lỗi là mình." Chân Mỹ Lệ thấy cậu muốn đi, nhanh chóng mở miệng, "Mình đã nhìn thấy cậu lúc đưa sô-cô-la cho Tư Quân vào ngày đó." Hạ Du Châu chợt dừng bước lại, từ từ xoay đầu lại nhìn cô. Đồng hồ trên tường "tách tách" chạy đến số ba, Chân Mỹ Lệ siết vạt áo tạp dề, áy náy cúi đầu: "Xin lỗi." Nhân viên cửa hàng được nói ra ngoài đi mua nguyên liệu, trên cửa tiệm sô-cô-la treo bảng "Tạm dừng kinh doanh." Chân Mỹ Lệ rót ấm hồng trà, rót cho Hạ Du Châu ngồi cạnh cửa sổ một tách, ngồi xuống đối diện cậu. "Tiệm làm sô-cô-la nên chỉ có hồng trà kiểu Anh thôi." Chân Mỹ Lệ nói một câu để giảm bớt lúng túng. Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-rang-thanh-danh/2878176/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.