Ngày hôm sau , Lam Phương bước xuống phòng bếp lại là một căn phòng trống với bàn thức ăn thịnh soạn , khẽ ngổi xuống thế là hôm nay lại phải ăn sáng một mình nữa ư...sao lại cô đơn thế này .. cô nhớ ba mẹ mình quá .. muốn thă họ nữa .. nước mắt rơi xuống .. cứ thế mà buổi sáng trôi qua nhàn nhạt .. Chạy xe tới trường , với bao tiếng hò thét .
- Im hết coi ! - Lam Phương hét
Cả nhóm hs nam nữ nhìn , Trâm Thảo bước lại .
- Lam Phương..cậu sao vậy nhìn cậu buồn lắm đấy ? - Trâm Thảo nói
- Trâm Thảo..cậu đã trải giác cảm giác cô đơn chưa ? - Lam Phương u buồn nói
- Sao thế .. cậu bị bỏ rơi ư ? - Trâm Thảo nói
- Đừng nói nữa ..! - tim cô đau thắt lại khi nhìn qua khung cảnh
Vũ Phong đang vui vẻ cùng Huyền Nhi ăn uống bữa sáng ngọt ngào, nhưng sao anh không như vậy với cô chứ , sao bỏ cô một mình chứ .. Nhưng cô chợt nghĩ nhẹ cười . đâu là gì của nhau chứ .. nhưng sao tim cô đau như thế chứ ..Tiết học cứ thế trôi qua .. giờ ra chơi , Lam Phương nằm ươn ra bàn .
- Lam Phương..em bị gì à ! - Minh Nhật từ ngoài bước vào
- Sáng giờ nó cứ như thế mãi ! - Trâm Thảo nói
- Em nhớ Chi Linh à hay ta đi thăm nó ngay nhé ! - Minh Nhật nói
Minh Nhật bước tới đỡ lấy cô lên ..Vũ Phong từ ngoài bước vào
- Lam Phương..em sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-roi-xa-vi-em-lo-yeu-anh-mat-roi/90346/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.